Teya Salat
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Thủy Tinh Trong Suốt

» Thể loại: Truyện Tình Yêu

» Đăng lúc: 17:52 27/12/2013
» Lượt xem: 15501
↓Xuống cuối trang↓

Giọng nói của cô quá nhỏ, Lưu Băng nghe không được. “Em nói gì?”, anh hỏi lại.
Hiểu Khê ngước mặt lên, đôi mắt cô sáng tựa sao đêm, mát như nước hồ. Đôi mắt Hiểu Khê dán chặt vào anh: “Nếu em không quan tâm đến anh thì đâu có chạy ngay đến đây mỗi khi có thời gian rảnh như vậy? Em rất muốn được nhìn thấy anh. Em không nói chuyện với anh không phải là vì em không quan tâm anh, mà là vì…”.
“Vì sao?”, Lưu Băng không hiểu.

Hiểu Khê thú thật: “Chỉ là vì… em quá ngốc! Em không muốn nói những lời có thể làm tổn thương tới anh”.
Những ngón tay mát lạnh của Lưu Băng nhẹ nhàng vuốt nhẹ lên má cô. Rồi anh cúi xuống, đặt một nụ hôn nồng thắm lên đôi má đang ửng hồng đó. Một lúc sau, Lưu Băng nói: “Anh hứa với em, khi mọi chuyện ở đây được giải quyết ổn thỏa, anh nhất định sẽ quay lại trường”.
“Thật không?”, Hiểu Khê hớn hở reo lên. Nhưng ngay lập tức, một dấu chấm hỏi khác được đặt ra ngay trước mắt cô: đến khi nào mọi chuyện ở đây mới được giải quyết?
Lưu Băng như đọc được suy nghĩ của cô, nhẹ nhàng cười: “Em đừng lo, chuyện của Hải Hưng Bang sắp được giải quyết rồi”. Câu nói ấy như một dòng điện sáng chạy qua người Hiểu Khê! Phải mất hết mấy phút dòng điện đó mới tan biến, thay vào đó là dòng cảm xúc vui sướng lan tỏa như những đợt sóng lăn tăn trên mặt hồ nước mùa xuân.
Hiểu Khê tươi tỉnh hẳn lên, cười to hơn, để lộ hàm răng trắng như ngọc: “Anh đã thành công rồi à? Anh đánh thắng Thiết Đại Kì rồi à? Anh đánh thắng hắn như thế nào? Em cứ nghĩ anh phải cần mấy năm nữa…”.
Lưu Băng cười bí ẩn: “Em chắc chắn không muốn biết anh dùng cách nào để đối phó với Thiết Đại Kì đâu”.
Hiểu Khê nhìn anh một lúc, rồi lắc đầu: “Em không muốn biết, nhưng em vẫn rất vui. Đã bao giờ em nói với anh chưa nhỉ, rằng thật ra em cũng rất ghét bọn chúng. Vì vậy, không cần biết anh đã dùng cách nào, em cũng không cảm thấy xót thương bọn chúng đâu”.
Lưu Băng thở phào vì vẫn sợ cô phản đối. Anh cười thật tươi: “Hiểu Khê, đợi thêm vài hôm nữa thôi, cái tên Thiết Đại Kì sẽ trở thành quá khứ!”.
Qua vài hôm nữa thôi sao? Hy vọng mọi việc đều suôn sẻ. Hiểu Khê nhẹ nhàng ôm lấy anh, nhẹ nhàng nhắm đôi mắt lại, mơ màng…

oOo

Hôm nay là ngày triển lãm tranh đầu tiên của Giản Triệt. Từ sáng sớm, Hạo Tuyết đã mặc đồ rất đẹp, ôm một bó hoa hồng đỏ tươi đến ký túc xá của Hiểu Khê. Cô bé lôi Hiểu Khê từ trên giường xuống, không một chút thương xót. Hiểu Khê lơ mơ dậy, duỗi dài hai chân vẫn còn đang muốn ngủ của mình ra, cùng Hạo Tuyết đến trung tâm triển lãm.
Hạo Tuyết lo lắng nắm chặt lấy tay cô: “Chị Hiểu Khê, chị tươi tỉnh lên một chút có được không? Chị bèo nhèo như thế này đến gặp anh Giản Triệt là không lịch sự chút nào đâu!”.
Hiểu Khê cố gắng mở to mắt, nhưng đôi mắt bướng bỉnh cứ ra sức xụp xuống. Cô than vãn: “Chị cũng đâu có muốn, nhưng mà chị thật sự buồn ngủ quá…”.
Hạo Tuyết trách móc: “Chị Hiểu Khê, chị biết rõ hôm nay là ngày triển lãm tranh của anh Giản Triệt, tại sao vẫn thức khuya như thế?”.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,122,123,[124],125,126,151 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Thủy, Tinh, Trong, Suốt, Truyện, Tình, Yêu, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Xanh Như Mây Trời
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Thủy Tinh Trong Suốt
icon Tên em là bệnh của anh!
icon Ông Xã Ăn Dấm Chua Full
icon Mãi Mãi Là Bao Xa
icon 7 ngày để nói anh yêu em
1234...141516»
» Online: 1
» Trong ngày: 27
» Tổng: 15501 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>