Disneyland 1972 Love the old s
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Thủy Tinh Trong Suốt

» Thể loại: Truyện Tình Yêu

» Đăng lúc: 17:52 27/12/2013
» Lượt xem: 15523
↓Xuống cuối trang↓

Lưu Băng không đáp, nhưng ánh mắt của anh đã thừa nhận.
Hiểu Khê chớp mắt, thanh minh: “Em đang tìm cái chuông gọi bác sĩ. Bệnh viện nào chả có chuông đó? Gia đình em ai cũng khỏe mạnh, chưa có ai phải vào bệnh viện cả, nên em không biết cái chuông đó đặt ở đâu…”.
“Anh không sao, không cần gọi bác sĩ đâu”. Lưu Băng ngắt lời cô.
Hiểu Khê lắc đầu: “Nếu không nặng, sao anh phải vào bệnh viện chứ? Vết thương của anh nhất định rất nghiêm trọng, em còn nghe nói là…”. Cô lo lắng nhìn Lưu Băng: “Anh bị thương ở đâu thế? Có đau lắm không anh?”. Hiểu Khê xót xa, kiểm tra một lượt người anh: “Khuôn mặt anh xanh xao quá, chắc là đau lắm hả anh? Anh đau ở đâu? Bác sĩ nói có nặng không? Anh có…”.
“Em quan tâm đến anh ư?” Lưu Băng ngắt lời của cô.
Hiểu Khê gặt đầu.
“Tại sao?”, giọng anh là lạ, “Không phải chúng ta đã chia tay rồi sao?”.
“Chia tay?...”, Hiểu Khê ngơ ngác, cứ nghiêng đầu lẩm bẩm một mình: “Chúng ta chia tay rồi à? Khi nào nhỉ? Sao em không nhớ nhỉ? Có phải anh đã nhớ nhầm rồi không?”.
Giọng của Lưu Băng trầm hẳn xuống: “Khi anh rời khỏi nhà của em, anh có nói…”.
Hiểu Khê chớp chớp mắt: “Như thế đã tính là chia tay rồi ư?... Nhưng em có đồng ý lời đề nghị của anh đâu!”
Lưu Băng nhìn Hiểu Khê không chớp mắt. Đôi mắt cô rực sáng, đầy quyết tâm. Anh biết cô không đùa. Anh nín thở, để mặc trái tim mình cảm nhận luồng không khí ấm áp đang bao trùm khắp gian phòng.
“Hiểu Khê!”, cuối cùng Lưu Băng đã không thể kìm chế được, đành ôm chầm lấy cô, quên cả mình đang bị thương nặng. Anh ra sức ôm thật chặt, bằng tất cả sức lực mà mình đang có. Khuôn mặt của anh tựa sát má cô. Hơi thở nóng bỏng. Lưu Băng thốt lên đầy sung sướng: “Hiểu Khê… anh cứ ngỡ em sẽ không bao giờ đến gặp anh nữa… Anh cứ ngỡ em sẽ không bao giờ quan tâm đến anh nữa… Anh không hề mất em, phải không? Anhkhông dám để cho em biết rằng, thật ra anh…”.
Hiểu Khê nhắm nghiền mắt, tận hưởng vòng tay của anh. Ở trong vòng tay đó, cô thấy lòng mình thật ấm áp. Cô bất chấp mọi thứ để đi giành lấy hạnh phúc cho riêng mình… Cô chỉ muốn mình mãi mãi trong vòng tay anh. Ở đó, cô cảm nhận được tình cảm dạt dào mà anh giành cho cô. Cô muốn anh mãi mãi ôm lấy cô. Hiểu Khê dịu dàng hỏi tiếp anh, “Thật ra anh… thế nào?”.
Lưu Băng hôn lên cổ cô, giọng trầm hẳn: “Thật ra anh… không muốn mất em. Anh rất thương em, thật không biết phải làm thế nào… Anh không muốn làm tổn thương anh… Em đừng rời xa anh nhé… Anh không thể không có em được…”. Lời nói của Lưu Băng êm ả như dòng suối chảy qua, anh lại đặt lên cổ cô một nụ hôn mát dịu như làn gió xuân về…
Hiểu Khê chớp mắt liên tục, rồi từ từ đẩy Lưu Băng ra, nhìn anh nghiêm nghị và hỏi: “Anh nói gì kia?... Anh nghĩ rằng em đã có người khác rồi ư?”.
Một thoáng buồn dâng lên trên khuôn mặt Lưu Băng. Anh do dự một chút rồi nói: “Đêm hôm qua, em không về nhà”.
Cô ngạc nhiên: “Làm sao anh biết được em không về nhà?”. Cô nghi ngờ: “Có phải anh đã sai người đi theo dõi em không? Hèn gì gần đây em cứ cảm thấy có ai đó lén lút đi theo sau mình. Em còn nghĩ là cha con Thiết Đại Kì đang định giở trò gì, thì ra lại là anh!”.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,109,110,[111],112,113,151 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Thủy, Tinh, Trong, Suốt, Truyện, Tình, Yêu, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Xanh Như Mây Trời
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Thủy Tinh Trong Suốt
icon Tên em là bệnh của anh!
icon Ông Xã Ăn Dấm Chua Full
icon Mãi Mãi Là Bao Xa
icon 7 ngày để nói anh yêu em
1234...141516»
» Online: 1
» Trong ngày: 13
» Tổng: 15523 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>