Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Bạn học, chào em!

» Thể loại: Truyện Tình Yêu

» Đăng lúc: 17:40 27/12/2013
» Lượt xem: 7971
↓Xuống cuối trang↓


Nghe vậy, Dụ Vi Hề rùng mình: “Anh có cần phải độc ác thế không? Tôi đâu có đối xửvới anh như vậy chứ.”

“Dụ Vi Hề, chuyện em khiến anh lộ quần trong trước mặt mọi người, quên rồi ư?” Mộ Tử Khâm nghiến răng.

Dụ Vi Hề lắc đầu: “Không đúng, nếu như là nguyền rủa thì lẽ ra mặt tôi phải bị vẽ vời mới đúng, thế sao bức ảnh này lại được giữ tốt như vậy? Đã bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn như mới thế?”

Mộ Tử Khâm ánh mắt né tránh, lảng sang chuyện khác: “Sao em lại vào lúc anh đang tắm? Định nhìn trộm phải không?”

“Ai thèm nhìn trộm anh? !” Dụ Vi Hề chán nản: “Dáng người anh có phải đẹp lắm đâu mà.”

“Nếu nói dáng người anh xấu thì chắc dáng người em rất đẹp.” Mắt Mộ Tử Khâm sáng lên: “Cho anh mở mang tầm mắt đi.”

Dứt lời, anh vươn tay ra định cởi áo của Dụ Vi Hề.

Dụ Vi Hề hai tay giữ chặt cổ áo, hét to: “Không là không, dáng người tôi rất xấu, anh cũng nhìn rồi mà, đừng nên làm hỏng khẩu vị của anh!”

“Chúng ta đã lâu lắm không lên giường, anh sắp quên mất cơ thể em thế nào rồi.” Mộ Tử Khâm chậm rãi tới gần cô: “Đến đây nào, để anh ôn lại một chút.”

“Không!” Dụ Vi Hề hét lên một tiếng, dùng một tay đẩy anh ra, chạy ra khỏi phòng.

Mộ Tử Khâm cười khẽ, sau đó để lại bức ảnh kia vào ví tiền, động tác nhẹ nhàng tựa như đang vuốt ve nó vậy.

~*~ hết chương 15 ~*~
Từ sau khi vết thương khỏi, Dụ Vi Hề lại bắt đầu phải vào bếp nấu cơm, quả thật là không lãng phí một chút sức lao động nào. Vẫn giống như trước đây, Mộ Tử Khâm lôi ra đến một trăm thứ để chê đồ ăn cô nấu nhưng cuối cùng lúc nào cũng ăn hết sạch, lại còn có vẻ ăn rất ngon miệng nữa. Trong đầu Dụ Vi Hề bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ: Anh ta tìm đủ mọi cách để bắt bẻ mình, lẽ nào…

Dụ Vi Hề ra sức lắc đầu, không thể nào, không thể nào, là vì cô dễ bắt nạt nên mới bị Mộ Tử Khâm chỉnh như thế, ai mà chẳng hy vọng bên cạnh mình có một nơi để trút giận bất cứ lúc nào chứ? Nhất định là như vậy, nhất định thế, Dụ Vi Hề tự trấn an bản thân.

Thế nhưng, về bức ảnh kia thì lí do của Mộ Tử Khâm thật sự là quá gượng ép. Còn nữa, hôm đó ở cầu thang, lúc cô hỏi anh có thích cô không thì ánh mắt Mộ Tử Khâm trở nên rất dịu dàng, khắc sâu trong tâm trí Dụ Vi Hề. Không biết vì sao cô lại rất chú ý đến việc đó, cô thật sự rất muốn tìm ra câu trả lời. Ý nghĩ này cứ quanh quẩn trong đầu, làm xáo trộn tâm tư cô khiến cô mất ngủ mấy ngày nay. Đúng là hại người quá.

Hôm nay, Dụ Vi Hề đang trằn trọc trên giường tiếp tục mất ngủ thì nghe thấy tiếng nước từ bể bơi sân sau truyền đến. Dụ Vi Hề tò mò đi xuống dưới lầu xem thì thấy hoá ra đó là Mộ Tử Khâm đang bơi.

Ánh trăng chiếu vào mặt nước tạo thành những làn sóng ánh sáng phản xạ lại. Mộ Tử Khâm đeo kính bơi, thong thả dạo chơi trong nước. Chân tay anh thon dài, chuyển động tạo nên một tư thế thật đẹp. Mỗi lần ngẩng lên từ dưới nước để thở, những sợi tóc dính trên trán sẽ có một chuỗi bọt nước bám vào hình thành một tấm màn thủy tinh trong suốt ngăn cách trước khuôn mặt tuấn tú.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,63,64,[65],66,67,69 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Bạn, học,, chào, em!, , Truyện, Tình, Yêu, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Xanh Như Mây Trời
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Thủy Tinh Trong Suốt
icon Tên em là bệnh của anh!
icon Ông Xã Ăn Dấm Chua Full
icon Mãi Mãi Là Bao Xa
icon 7 ngày để nói anh yêu em
1234...141516»
» Online: 1
» Trong ngày: 10
» Tổng: 7971 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

XtGem Forum catalog