Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Bạn học, chào em!

» Thể loại: Truyện Tình Yêu

» Đăng lúc: 17:40 27/12/2013
» Lượt xem: 7979
↓Xuống cuối trang↓


Chiêu này quả nhiên hiệu quả, Dụ Vi Hề bắt đầu ngoan ngoãn trở lại. Mộ Tử Khâm đắc ý cười cười, cầm điều khiển từ xa không ngừng chuyển kênh. Thấy mình không được xem TV, Dụ Vi Hề nói: “Tôi muốn đi ra ngoài hít thở không khí”.

Mộ Tử Khâm vẫn rất kiên nhẫn, ôm ngang người cô đi ra sân sau. Căn biệt thự này ở đỉnh núi, xung quanh được bao bọc bởi một màu xanh, cảnh sắc yên tĩnh. Dụ Vi Hề thở thật sâu, cảm thấy không khí đặc biệt tươi mát. Cô khẽ nói: “Mộ Tử Khâm, thả tôi xuống đi, anh ôm suốt cũng mệt rồi”.
.k e n h t r u y e n . p r o.“Ai khiến em quan tâm tôi có mệt không”. Mộ Tử Khâm liếc cô.

“Không phải anh nói tôi rất nặng sao?”. Dụ Vi Hề lẩm bẩm.

“Lắm chuyện, em cứ ngắm phong cảnh đi”. Mộ Tử Khâm không thèm nói nhiều với cô.

Vì vậy, Dụ Vi Hề im lặng trở lại, nằm trong vòng ôm của Mộ Tử Khâm lẳng lặng nhìn phong cảnh tựa như một bức tranh. Tay cô vòng qua ôm lưng anh, mặt cô dựa vào lồng ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập đều đều. Đây là lần đầu tiên, Dụ Vi Hề cảm nhận thấy trên người Mộ Tử Khâm trên người có một loại cảm giác an toàn mãnh liệt.

~*~ hết chương 14 ~*~
Tuy rằng sau khi bị thương, thái độ của Mộ Tử Khâm với cô đã dịu dàng hơn rất nhiều, nhưng đến vấn đề uống thuốc bổ anh lại kiên quyết trước sau như một.

“Anh bỏ đi!” Dụ Vi Hề hét lên.

“Đừng nhiều lời, uống hết cho anh!” Mộ Tử Khâm vừa bưng một bát canh nóng hổi đến bên miệng cô vừa uy hiếp.

“Nhưng mà nhìn toàn là mỡ, cái này rốt cuộc là gì thế?” Dụ Vi Hề bịt mũi, nhìn cái vật thể trắng trắng không xác định trong bát, nhíu chặt mày.

“Đây là móng giò hầm, uống vào có lợi cho cái chân bị thương của em.” Mộ Tử Khâm đưa thìa lại gần miệng cô.(tôn chỉ ăn gì bổ nấy =]])

Nhưng Dụ Vi Hề lắc đầu, có chết cũng không chịu uống: “Không đâu, uống vào tôi sẽ nôn ra mất!”

“Dụ Vi Hề, em dám không nghe lời?” Mộ Tử Khâm nheo mắt.

Dụ Vi Hề che miệng lại, bắt đầu ra điều kiện: “Anh uống thì tôi sẽ uống!” Cô nhớ rõ Mộ Tử Khâm chưa bao giờ ăn thịt lợn thế nên chắc cô sẽ có thể chạy trốn khỏi số phận bi thảm này.

Ai ngờ Mộ Tử Khâm cụp mắt xuống, thở thật sâu sau đó nhắm mắt lại, ngửa cổ, cầm bát canh trong tay lên uống hết sạch. Dụ Vi Hề há hốc mồm, quả thực không thể tin được anh thực sự làm thế.

Sau đó, Mộ Tử Khâm đi xuống bếp, múc một bát canh mới bưng đến trước mặt cô: “Bây giờ thì em có thể uống được rồi chứ.”

Dụ Vi Hề hết cách, đành phải rưng rưng nước mắt khuất phục trước uy quyền của anh, từng ngụm từng ngụm uống hết bát canh đó.

Vốn tưởng cô sẽ tử nạn nhưng không ngờ người thật sự dính chưởng lại là Mộ Tử Khâm, uống bát canh đó xong anh nôn suốt một đêm.

Dụ Vi Hề vừa vỗ vỗ lưng anh vừa trách: “Anh chưa ăn thịt lợn bao giờ bây giờ tự nhiên lại đi ăn hết cả một bát canh chân giò toàn mỡ như thế nhất định sẽ có chuyện, sao phải ra vẻ thế hả?”
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,59,60,[61],62,63,69 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Bạn, học,, chào, em!, , Truyện, Tình, Yêu, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Xanh Như Mây Trời
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Thủy Tinh Trong Suốt
icon Tên em là bệnh của anh!
icon Ông Xã Ăn Dấm Chua Full
icon Mãi Mãi Là Bao Xa
icon 7 ngày để nói anh yêu em
1234...141516»
» Online: 1
» Trong ngày: 18
» Tổng: 7979 - Load: 0.0003s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

80s toys - Atari. I still have