Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Bạn học, chào em!

» Thể loại: Truyện Tình Yêu

» Đăng lúc: 17:40 27/12/2013
» Lượt xem: 7987
↓Xuống cuối trang↓

Dụ Vi Hề kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thấy Mộ Tử Khâm, lập tức hiểu ra tất cả: “Là anh lừa tôi ra đúng không?”.

“Đúng vậy”. Mộ Tử Khâm thẳng thắn nhận, “Anh đã nhờ Luật Quần dùng điện thoại của Lâm Nhan Ngạn nhắn tin cho em, không ngờ em lại dễ mắc lừa như vậy”.

“Những gì cần nói chẳng phải chúng ta đã nói hết rồi ư? Anh còn hẹn tôi ra làm gì?”. Dụ Vi Hề căng thẳng, cả người bắt đầu ở trong trạng thái cảnh giác, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.

“Tuy rằng những gì muốn nói đã nói rõ ràng nhưng những việc muốn làm thì còn cả đống nợ chưa tính”. Mộ Tử Khâm nói lời ẩn ý sâu xa.

“Làm? Chúng ta còn việc gì cần làm cơ?”. Dụ Vi Hề không hiểu ra sao.

Giọng Mộ Tử Khâm nhẹ mà rõ ràng: “Làm tình”.

~*~ hết chương 13 ~*~
Dụ Vi Hề sửng sốt ba giây sau đó phục hồi lại tinh thần, cười nhạt với anh một cái rồi rất nhanh đứng dậy lao ra ngoài cửa. Điên rồi điên rồi, người đàn ông này điên rồi! Nhưng đi tới trước cửa lại phát hiện cánh cửa kính trong quán đã bị khoá. Dụ Vi Hề xoay người, lúc này mới chú ý đến việc đây đang là buổi chiều mà trong quán không có lấy một người khách, đồng thời, tất cả người phục vụ đều cúi đầu, làm bộ không nhìn thấy bọn họ. “Bịch” một tiếng, tim Dụ Vi Hề chìm xuống đáy cốc, cô đã hiểu ra chủ quán cà phê này chính là Mộ Tử Khâm, cô đã bị rơi vào tay giặc!

Nhìn Mộ Tử Khâm ung dung đi về phía mình, chân Dụ Vi Hề mất hết sức lực, cô dần dần ngồi sụp xuống đất.

“Em đang nghĩ gì thế?”. Mộ Tử Khâm hỏi.

“Tôi đang nghĩ nếu mình là một con chim thì tốt biết bao”. Trong mắt Dụ Vi Hề tràn đầy ước mơ, “Nếu vậy, tôi có thể tự do mà bay thoát khỏi anh… Đúng rồi, lúc sắp đi còn có thể nhảy lên mặt anh ị một bãi nữa”.

Mộ Tử Khâm mỉm cười, “Dù em có biến thành chim thì với dáng người của em cũng không bay nổi đâu”.

Dụ Vi Hề mãi cũng quen với mấy lời châm chọc của anh, cô không nói gì nữa mà chỉ thở thật dài. Sau khi bị bắt ở quán cà phê, Mộ Tử Khâm ép cô lên xe đóng sầm cửa lại, bảy rẽ tám quẹo đi tới cái biệt thự trên đỉnh núi kia. Từ nay về sau, Dụ Vi Hề phải nếm trải cuộc sống bị giam cầm. Cô thân cô thế cô, bơ vơ không ai giúp đỡ đành phải tạm thời khuất phục dưới sự lạm dụng uy quyền của anh.

Nghe nói, căn biệt thự này là ba mẹ Mộ Tử Khâm tặng anh làm quà trưởng thành, nếu như bọn họ biết con mình dùng nó để tiếp tay cho việc làm làm phạm pháp thật không biết sẽ có tâm trạng ra sao. Nhưng lúc này Dụ Vi Hề đã không còn lòng dạ nào mà đi quan tâm đến ba mẹ anh nữa, cô chỉ biết là mình sắp buồn chán đến chết rồi.

“Rốt cuộc anh muốn nhốt tôi tới khi nào?”. Dụ Vi Hề hỏi.

“Đến khi em không chạy nữa mới thôi”. Mộ Tử Khâm thẳng thắn đáp.

Dụ Vi Hề khẽ cắn môi, “Cùng lắm thì tôi đồng ý tiếp tục làm cấp dưới của anh, ngày nào cũng mang cơm hộp cho anh, chạy việc cho anh. Thế nào?”.

“Cấp dưới của anh rất nhiều, thiếu em cũng chẳng sao”. Mộ Tử Khâm không bị dụ dỗ.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,55,56,[57],58,59,69 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Bạn, học,, chào, em!, , Truyện, Tình, Yêu, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Xanh Như Mây Trời
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Thủy Tinh Trong Suốt
icon Tên em là bệnh của anh!
icon Ông Xã Ăn Dấm Chua Full
icon Mãi Mãi Là Bao Xa
icon 7 ngày để nói anh yêu em
1234...141516»
» Online: 1
» Trong ngày: 26
» Tổng: 7987 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>

Pair of Vintage Old School Fru