The Soda Pop
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Và Nếu...Anh Yêu Em

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 17:52 30/12/2013
» Lượt xem: 7793
↓Xuống cuối trang↓


Chạy thật nhanh, nhanh nhất có thể để về SG càng sớm càng tốt. Ko thể nào ngưng lại suy nghĩ về nhỏ Nhi, mình bị gió làm cay xè 2 mắt. Chợt nước mắt trào ra khi những suy nghĩ ngu ngốc nhất hiện lên "Nhi có sao ko?" " Nhi bị nguy hiểm tính mạng chăng?" "Nhi ơi, đừng bỏ anh" ............

Suốt 6h đồng hồ đường đi, tay chân mình mất hết cảm giác. Toàn cơ thể ko còn hành động theo ý mình nữa, hoàn toàn làm theo n~ gì con tim bắt buộc.

Đúng 3h35' chiều, mình có mặt tại đất SG. Ko còn đt trong người, chạy đến ngay trạm đt công cộng để gọi nhờ.

"Đức, nãy tao lỡ lời, bỏ wa cho tao đi. Bi h Nhi đang ở đâu v. ?"
"M` hết thuốc rồi. Bệnh viện Thông Nhất II, phòng 8 khoa chấn thương"
"Ừ, tao cám ơn. Kệ tao đi, tao cảm thấy tao cần phải làm ntn"
"Tao hiểu, chúc m` may mắn"

.....Tít....

Tay chân mình khá run và ko còn làm theo ý mình nữa. Tuy vậy, cố gắng theo bản năng mình chạy thẳng đến bệnh viện. Người mình ướt đẫm vì mồ hôi, có lẽ cơn sốt đang làm cơ thể mình mệt dần. Đầu óc mình choáng quá, không còn đc tỉnh táo nữa. Nhưng dù thế, đôi chân mình tiếp tục chạy, chạy và chạy. Mình muốn chạy thật nhanh, nhanh hơn nữa để sớm thấy lại pé Nhi. Hình bóng Nhi quẩn quanh trong đầu mình, khao khát được thấy nhỏ khiến mình trở nên điên dại. Cuối cùng, cánh cửa phòng số 8 đã ở trước mắt mình. Ko chờ đợi gì thêm, hít thật sâu để cân bằng nhịp thở và mở cửa bước vào. Nhỏ Nhi đang nằm đó, đang ngủ khá say. Đập vào mắt mình là khuôn mặt Nhi đc trang trí bằng 1 vài miếng bông băng. Mẹ Nhi đang ngồi đó, cũng bất ngờ vì sự xuất hiện của mình.

MN: Ơ, Sơn. Cháu đến thăm Nhi àk?
M: Chào bác, Nhi sao thế bác ? - Mình nói với giọng mệt mỏi vì đuối sức
MN: À, con pé nó bị..... Ơ cháu làm sao thế ??? Này, nói gì đi... Sơn.....

Mắt mình lịm dần đi, tai mình ko còn nghe rõ tiếng gọi của mẹ Nhi nữa... mọi thứ mờ mờ ảo ảo dần rồi nhạt nhòa đi. Mình cảm nhận đc mình ngã khuỵu xuồng sàn nhà, tay chân mình gần như ko còn cảm giác nữa....

Tỉnh dậy, thấy mình đã nằm trên giường cùng phòng với Nhi (phòng có 2 giường mà). Người đã thấy đỡ rất n`, vươn vai đứng dậy. Đầu óc hơi choáng xíu nhưng nhắm mắt 1 lúc là cũng hết. Khi cảm thấy bt` mới chợt nhớ ra nhỏ Nhi, quay ra ngay phía giường Nhi đang nằm ngay luôn. Con pé đang thiu thiu ngủ như chưa hề có chuyện gì xảy ra.....

Căn phòng chỉ còn mình với nhỏ Nhi, má Nhi chắc cũng về r`. Ko nghĩ ngợi gì thêm nhiều, mình đến sát bên Nhi. Nhìn chăm chú vào nét mặt in những vết trầy xước đó, mình ko kìm nổi những giọt nước mắt trực trào ra. Trong vô thức mình đưa tay lên khẽ chạm vào mặt Nhi, cũng chợt lúc đó 3 thằng bạn thân mình cũng mở cửa vào. Giật nảy mình, mình nhanh chóng chùi đi dòng nước mắt yếu đuối đó. Kìm nén cảm xúc, giữ bình tĩnh

L: M` vừa khóc à ? Tao hơi bất ngờ đấy
M: Tụi m` đến đây làm gì? Ko cứu đc ng ta h đến xin lỗi à
L: M` nói clgv. ? M` bik gì mà nói
M: Chứ éo phải do sự vô dụng của tụi m` mà Nhi mới ra nông nỗi này à - Mình tức giận gào lên mà quên mất đây là phòng dưỡng bệnh của Nhi
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,35,36,[37],38,39,40 [Sau»]
Đến trang:
Tags: , Nếu...Anh, Yêu, Em, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 10
» Tổng: 7793 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>