M: Chuyện gì v. VÂn ? Tối qua anh làm gì hả ?
V: Anh làm gì anh còn hk nhớ hỏi em làm gì? Anh là đồ tồi
M: Anh nhớ anh có làm gì đâu *run lắm r`*
V: Em ko bik, anh f? chịu trách nhiệm chuyện này
M: Ơ, có thật hả.... Làm s bi h.
Mình thật sự ko nhớ đêm qa xảy ra chuyện gì nữa. Mình vốn ko f? loại máu mấy chuyện đó, cũng ko ham gì cả nên mình nghĩ s lại có chuyện đó xảy ra đc. Hoảng quá, mình chạy ra cửa đứng đập đầu vào đó cho đỡ bực. Đang rối thì 1 bàn tay đưa lên xoa đầu mình, cảm giác vừa quen vừa lạ. Quay lại thì thấy con pé Vân đang đứng sau lưng mình
V: Em đùa anh thôi, tối qua anh say r` nằm quay ra như con heo ấy. Con trai gì uống kém quá, lại còn nhát nữa Mới đó thôi đã đập đầu vào tường
M: Hả? Là ko có chuyện đó hả. Anh bik mà, anh đâu f? loại đó
V: Tối qua sau khi anh ngủ em về phòng mình ngủ, sáng nay dậy thấy anh vẫn ngủ nên qua trêu anh thôi. Ngố íu
M: Cái gì? hù anh sợ gần chết r` đứng cười khí thế luôn. Bộ vui lắm hả ?
V: Anh nè, em thích anh r` đấy. Haha
Nói dứt câu nó quay lưng đi về phòng luôn. Mình đứng lơ ngơ vì bất ngờ trc' câu nói của nó.
Chap 14
Tóm gọn lại những ngày ở quê lun cho khỏi lan man nhé.
-Ngày 2:
Theo lệnh ông nội mình f? dẫn con pé Vân đi thăm quan khắp Đà Lạt. Con pé nhắng nhít muốn chết, đi đâu cũng nhây đc, sợ nó luôn. Mà cứ đến chỗ đông ng` là nó cứ ôm chặt tay mình như kỉu tình nhân, con gái h bạo thế ko bik. Nhưng đôi lúc mình cũng f? cầm lại tay nó để giúp nó thoát khỏi ánh mắt dâm tà của mấy nam thanh niên xung quanh (nhưng gặp nữ là mình đẩy nó ra ). Đến bữa cơm tối, trước mặt cả nhà nó khen mình quá trời, đưa mình lên tận mây luôn. Cứ nghĩ là nó tốt v., ai ngờ ăn xong nó phán 1 tràng nghe đau cả ruột : " Nãy h con nói cho vui thôi, chứ anh SƠn ngc lại con nói ban nãy đó. Đi với nhau mà anh Sơn cứ lợi dụng cầm tay con (nghe câu này mình đứng tim lun), gặp bạn nữ nào xinh xinh là ảnh bắt đầu soi mói nữa cơ". Hết câu nó dzọt luôn lên lầu, mình ở lại đó cố nuốt thật nhanh để trốn 4 cặp mắt sát thủ đang nhỳn mình = ="
Lên trên phòng thì đã thấy nó đang ngồi máy tính trong phòng mình r`, chắc phòng nó ko có nên chui wa đây. Lúc bước vào nhỳn thấy nó ko hiểu s lại liên tưởng đến nhỏ Nhi, cơn tự kỉ bắt đầu lúc đó luôn. Nằm vật ra giường, vắt 2 tay lên trán suy nghĩ như 1 thằng thất tình. Con pé Vân lại bắt đầu ra chọc mình đủ kiểu, nhưng hình như nó hỉu ý nên 1 lúc sau cũng bỏ về phòng.
-Ngày 3:
Cũng tương tự như hum wa, về đây chủ yếu ăn chơi thôi. Mọi năm là đi đây đi đó với ông bà hoặc pa má, nhưng năm nay có thêm con pé này nên f? dẫn nó đi (với lại cũng lớn r` ai đi với pố mẹ nữa). Ko có gì đặc biệt ngoài việc bị nó trêu suốt cả buổi tối về vụ cái quần đùi pikachu 0
-Ngày 4:
Hum nay ko đi chơi, đi với pé kia vui thì có vui nhưng phiền quá. Với lại hum nay cũng f? phụ ông chuẩn bị bữa tiệc đón mừng cuối năm.
6h30, khách khứ đến đầy đủ r`.... nhờ có chút tài ăn nói nên đc phân công làm MC. Sau màn hài độc thoại phục vụ bữa tiệc mình nhận đc vài lời khen ngợi từ ông bà. Sau đó cũng xuống nhập tiệc. Ăn uống đc 1 lúc thì chợt nhớ tới con pé Vân. Quay qua quay lại ko thấy con pé đâu, ông bắt mình đi kiếm nó, thế là chạy lên phòng nó để tìm. Mở cửa phòng ra, ko có ai trong phòng. Định tìm chỗ # thì nghe đt đổ chuông. Nó đê đt trong phòng... Cầm lên, số lạ.... Ko tính bắt máy nhưng thấy nó reo dữ quá nên bắt luôn