Bỗng Joe cảm thấy bàn tay mình ấm áp lạ thường thì ra Matt đã nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô cùng chạy ( ui lãng mạn ghia lun ) . Ko hiểu sao lúc này cô cảm thấy rất vui và nổi sợ hãi biến mất tự lúc nào cô cũng ko hay
_ Đại ca …..chúng nó chạy mất rồi…. tính sao …… ? – tên đàn em vừa nói vừa thở gấp rút
_ Thôi…. bỏ đi…. – thủ lĩnh của chúng nói với vẻ mệt mỏi
Chạy được một khoảng khá xa , Matt ngoảnh đầu lại thấy ko còn người đuổi theo nữa nên mới ra lệnh choa mí cậu em ngừng lại
_ Hộc….. hộc…… hộc – bốn cô do mệt quá nên ngồi phịch xuống đất luôn
_ Đúng là…. đúng là gặp các cô lúc nào cũng mang lại phiền phức cho chúng tôi – Mike mồi hôi nhuễ nhoại nói
Anh … anh nói cái gì ? – Rannie đang thở hồng hộc quắc mặt hỏi – nếu ko phải các anh bắt chúng tôi đến đây thì cũng chẳng có chuyện này xảy ra – cô tức giận nói
_ Cô … cô thật là ngoan cố mà! Biết vậy tui ko thèm cứu cô – Mike điên tiết lên nói
_ Ai cần anh cứu chứ ? Đồ tài lanh – Rannie cũng ko vừa nói
Thật ra cô cũng định sau khi an toàn sẽ cám ơn các anh nhưng….. nhưng bây giờ thì có vẻ ko cần thiết nữa rồi.
_ Ban nãy làm mình còn định thay đổi cách nhìn về hắn nhưng bây giờ thì ko bao giờ . Hứ ! Nhìn cái mặt khó ưa – Rannie thầm nghĩ
_ CÔ nói cái gì? Tui tài lanh ? – Mike trợn mắt lặp lại câu nói của Rannie – nếu ko nhờ tui là cô chết lâu òi . Còn ở đó mà nói tui – Mike gân cổ cãi
_ Anh nói vậy là sao? Ý anh nói là lỗi tại tui đó hả ? – Rannie sùng máu đứng phắt lên hỏi
_ CHứ ko đúng sao ? Ai bảo cô cố tình nhảy cho đẹp để cho tụi nó có cớ chọc ghẹo làm chi – Mike khoanh tay trước ngực nói mà nhìn nơi khác ko thèm nhìn Rannie
_ Tại bọn họ thui chứ có phải tại tui đâu – Rannie nghe Mike đổ oan cho mình như vậy tức lắm nên nói luôn – Mà kể cũng lạ, việc tui nhảy cùng mấy tên đó có liên cang gì đến anh mà anh phải nóng giận như vậy? Chẳng lẽ anh đã………. thích tôi ?
Bị cô nói trúng tim đen, Mike quê lắm nhưng vẫn cứng miệng nói bừa
nhưng anh đã vô tình chạm đến lòng tự ái của cô
_ Ai mà thèm thích cái hạng đàn bà mà ai muốn quen cũng được. Thấy trai là tươm tướp là bắt đầu phô diễn tài nghệ của mình ra à, hạng người như cô có cho tui cũng ko thèm chứ đừng nói là thích
Bị xúc phạm như vậy, Rannie tức lắm mà ko tài nào mở miệng nói được , cô cảm thấy mắt đã mình đã bắt đầu rướm rướm nước nhưng cô gượng nói – Anh có ngon thì nói lại một lần nữa đi ! Con người anh nói mà ko biết suy nghĩ lại à ? Tại ai mà chúng tôi đến đây? Tại ai lôi kéo hả? Ai mượn anh cứu nào ? Nếu ko phải vì cái hợp đồng quái quỷ đó thì chúng tôi đâu có khổ sở như thế này đâu. Đã vậy bây giờ lại còn phải nghe anh xỉa xói như vậy hả? – Rannie làm một tăng
Còn Mike thì ko ngờ được chỉ biết đứng đó mà giương mắt nhìn. Bây giờ anh cảm thấy hối hận vô cùng vì đã nói ra những lời ko phải với Rannie . Anh định lấy tay lau đi những giọt nước mắt đang dần rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp của cô . Nhưng đã bị Rannie hất phăng ra ko một chút thương tiếc . Mike ko vì thế mà giận , anh xìu giọng nói: