_ Ko cần anh lo ! Anh lo mà chạy cho đàng hoàng lại đi - cô gạt tay anh ra và nói
Tức mình nhưng ko thể làm gì khác được nên anh chỉ biết lẳng lặng chở cô đi tới diểm hẹn mà thôi.
Rannie thì ngồi đó mà cảm thấy khó chịu trong lòng. Rõ ràng là cô ko muốn nói vậy thế mà vẫn nói. Khi thấy anh có vẻ hụt hẫn vì bị cô từ chối , ko hiểu sao cô thấy tội nghiệp anh.
_ Xin lỗi nha! Tôi.. tôi thật ko cố ý nói vậy đâu - Rannie lí nhí nói . Ko thấy anh phản ứng gì cả nên cô đành im lìm , ko dám hó hé gì cả
Mike đâu phải hem nghe, anh chàng đang sướng mê li đó chứ! Trên môi anh lúc đó đã nở một nụ cười ác ma mà cô nèo coa' hay đâu
+ Xe của Joseph:
_ Tên kia ! Anh địng chở tui đi đâu hả? - Ariel bực mình hỏi
_ Đi kí "hợp đồng" - anh đáp gọn
_ Lần trước làm đổ kem của tui, tui còn quên chưa bắt đền anh - Ariel nhắc lại chuyện cũ ( hixhixhix ss nhớ dai ghê)
_ Cô còn nhắc nữa hả? Hôm đó cô làm cái mặt tui toàn là kem ko tui còn chưa tính sổ cô nữa kìa - joseph cũng ko vừa
_ Hahahahaha nhớ lại khuôn mặt của anh lúc đó thiệt là.....hahahaha , giống mặt mèo dễ sợ... hahaha - cô ngồi nhớ lại " kiệt tác " của mình mà cười khúc khích
_ Cô cười đủ chưa? Đừng cười như thế nữa giống con ngốc lắm - anh quê độ nói . Mặc dù chính nụ cười đó làm anh cảm thấy rất ấm lòng.
_ Nè! Bộ anh thân với hai người kia lắm hả? - cô hỏi
_ Uhm! Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ - anh nói
_ Hihihi vậy giống tụi tui òi - Ariel vui mừng vì có người giống mình
_ Ủa , vậy ba cô cũng chơi thân từ nhỏ với nhau à ? - anh ngạc nhiên nhìn cô
_ Ba chúng tôi như chị em ruột thịt vậy đó , đi đâu cũng cónhau. Do ba mẹ quá bận ko có thời gian chơi với chúng tôi nên chúng tôi phải tự chơi với nhau thôi à - Ariel buồn buồn nói - ai nói là nhà giàu thì sướng chứ?
_ Ko ngờ tuổi thơ của các cô là như thế! Cô ko có anh chị em hay sao? - Joseph thông cảm
_ Không ! Ba mẹ chỉ có một mình tui thôi , nên nhiều lúc thấy người ta có anh chị em cũng ham lắm chứ! - cô thật thà nói - nhưng cũng may là còn có Nana và Rannie làm bạn nên tui hem cảm thấy cô đơn, bây giờ còn có cả Joe nữa
Joseph nghe Ariel bộc bạch tâm sự của mình , anh cả thấy cuôc sống của cô và anh cũng giống nhau. Ko có ai chịu làm bạn cả , chỉ có duy nhất hai người bạn thân . Nhưng họ ko thể khỏa lấp được nỗi trống vắng trong tâm hồn anh được. Anh đột nhiên quay sang nhìn Ariel. Cô nàng đang mơ màng nhìn phong cảnh hai bên đường trên môi vẫn nở nụ cười thiên thần.
_ Cô ngốc này thiệt là...... - anh vừa nghĩ vừa mỉm cười . Chiếc xe đua vẫn lướt nhẹ trên mặt đường
_ Tên ôn thần này hum ni sao mà lạ thế? Thường ngày mặt mày lúc nào cũng khó đăm đăm , gặp là mắc cãi hem à ! Nhưng thui kệ , hôm nay hắn hem cãi là Mô Phật òi. Nhìn kỹ cũng đẹp trai lém chứ bộ,hihihihi - Ariel thầm nghĩ rồi cười một mình
+ Trên xe Dason:
_ Tại sao các anh lại làm vậy?? - Nana tức giận hỏi
_ Ko tại sao cả, vì chúng tôi thích thôi - câu hỏi tối nghĩa của Nana mà anh cũng hiểu mà trả lời