pacman, rainbows, and roller s
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Siêu Quậy Nổi Loạn

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 17:30 30/12/2013
» Lượt xem: 17065
↓Xuống cuối trang↓

- Tạm biệt!
Nó im lặng, không nói gì, để mặc hắn đi. Rõ ràng đã cố tỏ ra dửng dưng, mặc dù cả hai đều làm bộ không quan tâm, nhưng tại sao trong lòng vẫn không thể không nhớ tới hình ảnh của đối phương, và hơn hết, tại sao cả hai đều có một nỗi lo sợ bâng quơ, một linh cảm chẳng lành...
Ra đến ngoài cổng bệnh viện, một chiếc xe đã đỗ sẵn. Là xe của gia đình Nhiên thuê. Hắn nhanh nhẹn đặt va vào và đỡ Nhiên lên xe. Lưu luyến nhìn về phía bệnh viện lần cuối, hắn mới thở dài, cui vào trong.
- Chúng ta đến sân bay!
- Dạ!
Bác tài xế cung kính đáp lời rồi lập tức cho xe rời đi. Nhiên lặng lẽ đưa mắt nhìn hắn. Hắn là đang nuối tiếc sao? Rõ ràng tình cảm với nó rất sâu nặng. Nhỏ khẽ cười. Có lẽ suốt cả đời hắn cũng không dành cho nhỏ tình cảm này. Vậy đợi sau khi trở về, nhỏ sẽ giải quyết việc này. Cố níu kéo hạnh phúc không phải thuộc về mình thì người đau khổ cuối cùng chính là nhỏ. Nhưng trước tiên phải lo việc trước mắt đã.
Sân bay sáng chủ nhật, tuy còn sớm nhưng khá đông người. Hắn lôi hành lí xuống, một tay đỡ Nhiên xuống, gật đầu ra hiệu cho bác tài xế về.
- Hộ chiếu của cậu đâu?
Hắn lục giấy tờ, ngước mắt hỏi Nhiên. Nhiên không nói gì, lục túi xách, đưa cho hắn hộ chiếu của mình. Hắn cầm lấy, lại xách đồ, dắt tay Nhiên đi.
- Lâm! Cậu rất yêu cậu ấy đúng không?
Nhiên bỗng mỉm cười, nhẹ nhàng hỏi. Hắn giật mình, quay đầu lại, rồi lập tức quay mặt đi. Hắn không muốn... nhớ đến nó lúc này.
- Không!
- Cậu đừng lừa tớ. Tớ biết cậu yêu cậu ấy rất nhiều. Cậu ở bên tớ chỉ có đau khổ thôi. Tớ không muốn như vậy. Vậy nên, sau lần này, tớ sẽ ở lại Nga, không về Việt Nam nữa. Cậu quay về với Du. Được chứ?
Đôi mắt Nhiên ánh lên nét cười hiền dịu. Thực sự là nghĩ thông rồi. Con người trước kia cuối cùng đã trở lại. Nhỏ đã đánh mất chính mình quá lâu rồi, cũng đã đến lúc tỉnh ngộ. Hắn kinh ngạc nhìn Nhiên. Chẳng phải nhỏ đã tự tử vì... Sao giờ có thể...
- Đừng lo! Tớ chỉ là nghĩ thông thôi mà! Tớ yêu đơn phương nên chẳng cần cậu đền đáp gì cả. Tớ sẽ tìm cho mình một người thực sự yêu tớ. Không cần lo đâu!
Hắn cúi đầu, yên lặng không nói. Nhiên khẽ cười, nắm tay hắn kéo đi.
- Nhưng việc này để sau hãy tính. Chúng ta cần giải quyết việc trước mắt đã.
Hắn gật nhẹ đầu. Việc tình cảm bây giờ phải để xuống sau. Việc trước mắt là phải về gặp mẹ hắn. Nếu không gặp được bà lần cuối, hắn có lẽ sẽ không chịu nổi.
* * *
Máy bay dần cất cánh, mang theo hai con người đi xa. Chẳng ai ngờ lần này sẽ là đi mà khó quay trở lại.
Trong sân bay tấp nập người qua lại, có một cô gái gương mặt thanh thoát, đáng yêu nhưng có phần trầm uất, đang lặng lẽ nhìn qua cửa kính, quan sát chiếc máybay trên đường băng. Nó cũng không hiểu vì sao mình lại phải đến đây nữa. Hắn dù sao cũng chỉ đi vì có việc thôi mà, có lẽ là một việc gì đó quan trọng, gia đình chẳng hạn. Nhưng là... trong lòng nó có một cảm giác sợ hãi mơ hồ, một linh cảm xấu, giống như mình sắp đánh mất thứ gì đó.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,110,111,[112],113,114,151 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Siêu, Quậy, Nổi, Loạn, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 6
» Tổng: 17065 - Load: 0.0004s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>