- ngủ ngon chứ e yêu..
- nó giật mình ngồi dậy...hắn cũng ngồi dậy: rõ ràng là hôm qua e ngủ dưới mà?
- E ngủ dưới à? thật sao? vậy sao e lại lên ngủ cùng anh có phải e nhớ a nên chạy lên ngủ cùng ko?
- A...
Hắn nhìn nó cười đáng yêu rồi đặt lên môi nó 1 nụ hôn chào buổi sáng...
- chúc ny a ngày mới tốt lành...
sau khi vệ sinh cá nhân song thì nó và hắn cùng xuống dùng bữa sáng vs bố mẹ hắn
- bố: chúc các con ngày tốt lành
- nó và hắn : con cảm ơn bố chúc bố mẹ ngày tốt lành
- mẹ : thư này..
- nó nhanh nhảu: dạ..
- tí con đi vs mẹ đi mua ít đồ nha..
- vâng ạ..
hắn nhìn mẹ nó vẻ khó hiểu..
trưa thì ôi trời ơi nó mệt chết đi được mẹ hắn dẫn nó đi hết chỗ này đến chỗ kia mua nào là quần áo trẻ con đồ trẻ con rồi quần áo bà bầu quần áo bình thường..chuẩn bị mọi thứ cho hiện tại và tương lai..vs lí do mẹ ko ở nhà ko thể lo cho nó được nên mua trước
- nó than thở: a thấy đấy chưa gì mẹ anh đã tính kế lâu dài rồi..chắc e chết mất..
- haha..hắn chẳng nói gì chỉ nhìn đống đồ đó mà ôm bụng cười thôi..
- a cười gì? a ko nghĩ sau này bố mẹ a biết chuyện thì thế nào à?
- A ko sợ..đến lúc đó chỉ cần a nói là e ngoại tình a bỏ e thế thôi
- Cái gì?
- À ko ko có gì..
Vậy là nó rượt đuổi hắn khắp phòng nào là ko được nói như thế nào là phải nói ngược lại vì nó ko muốn bị đá đít mà..hè hè
Tối đến khi ăn tối xong cả nhà đang cùng nhau ngồi sum họp tại phòng khách..
- mẹ: thư này mẹ cho con cái này...
- nó ngơ ngác: dạ?...
mẹ hắn lấy ra 1 cái hộp vuông to...nhìn nó mỉm cười...
nó cầm cái hộp lên ngơ ngác: dạ con mở được ko ạ?
Mẹ hắn mỉm cười: con mở đi...
Nó từ từ mở hộp ra thì ôi trời nói trắng ra thì cả cuộc đời nó ko dám mơ đến dù được nhìn thấy nhưng cũng ko dám ước ao..nó ngẩng mặt lên nhìn mẹ
- mẹ...
- mẹ hắn lại nhìn 2 đứa nó vừa mỉm cười vừa nói: đây là sợi dây chuyền mà bà bà nội 2 đứa cho mẹ và bây h mẹ sẽ đưa nó cho con..đay là vật báu gia truyền có 102 đấy..con nhớ bảo quản nha...
- nó chớp chớp mắt nhìn hắn vẻ hối hận: dạ..con cảm ơn mẹ..
- hắn nũng nịu: cô ấy được còn con thì sao mẹ?
- bố hắn nhúp 1 ngụm trà: thì cả gia tài này là của con mà đến lúc ấy con muốn bao nhiêu cũng được mà...
- cái đấy...hì hì..hắn cười nhìn bố mẹ sau khi dặn dò chu đáo 2 đứa thì bố mẹ hắn mới tha cho hắn và nó nó nhảy phóc lên giường..
- aaaaaaa....sắp được tự do ùi...
- e nói thế là sao? hắn ngồi xúng nhìn nó..
- a sao vậy? bà e sắp ra viện nè, bố mẹ anh cũng sắp đi mĩ nữa tất cả sắp ổn
- e vui vậy sao? mặt hắn ỉu sìu..
- nó vô ý phang luôn: vui rất vui làm hắn đau nhói trong tim
- hắn tự nghĩ: ko biết cô ấy có hiểu được tình cảm của mình ko nữa thực sự mình yêu cô nhóc này thật rồi..tại sao vậy? nhưng sao cô ấy trẻ con vậy? sao ở vs mình lâu vậy mà ko hiểu..??