- các con đến rồi à? bố mẹ hắn lên tiếng
- dạ...hắn thưa...
- cháu chào 2 bác ạ...
- bố mẹ hắn nhìn nó 1 lượt từ trên xuống dưới ngật đầu: các con ngồi đi...
không khí căng thẳng hẳn đi..
- chắc cháu cũng biết ta gọi cháu đến đây là để làm gì rồi chứ? mẹ hắn lên tiếng
- dạ..cháu đã nghe a ta à nhầm a huỳnh anh nói rồi ạ..
- hắn bây h mới lên tiếng: mẹ ơi cho con xin chút gì làm niềm tin đi ạ.
- À mẹ quên mất...lấy cho tôi 2 ly trà ..
Người làm đặt 2 ly trà xuống trước mặt 2 đứa..hắn thì cười tươi nhìn bố mẹ còn nó thì run hết cả người và vì ko biết uống trà...nó lấy tay véo hắn 1 cái hắn đau điếng mà cũng ko dám làm gì..bây h bố hắn mới lên tiếng
- cháu là con cái nhà ai mà xinh đẹp ntn?
- Hắn nhanh nhảu: bố..có cần tra khảo thế ko?
- Bố hắn nhìn hắn trách móc còn nó thì ko sao nói toẹt ra ai bảo hôm nay a đi ôm vân anh a coi tôi là cái gì
- Ko sao ạ..cháu mồ côi từ nhỏ hiện đang ở vs bà ngoại ạ..
- Bố hắn ngạc nhiên: vậy nhà cháu ở đâu? bà cháu làm gì?
- Hắn chưa kịp nói gì thì nó đã bô bô: dạ bà cháu hiện đang bị bệnh ở bệnh viện và bà cháu làm osin cho a huỳnh anh..cháu thì khỏi nhắc đến luôn..đi làm thuê làm mướn linh tinh thui ạ
Mặc kệ từng đường nhìn sắc lém khéo ý hay ko cũng đều bị nó gạt qua và nó nói tuột hết ra..sau khi nói xong nó thấy thật thoải mái..và đang lấy lại tinh thần để xem phản ứng của bố mẹ hắn ...hắn thì đang cúi gằm mặt xuống chẳng biết làm gì nữa?
- hahahahaha...tiếng cười của bố hắn làm ko khí bớt căng thẳng hẳn
- hắn nhanh nhảu: bố..con...
- thôi con đừng lóng ngóng thế..con trai bố làm tốt lắm..
2 đứa tròn mắt nhìn nhau
- bố hắn lại lên tiếng: bố cũng dự định tìm cho con 1 người vợ như vậy..nhưng ko ngờ con làm tốt lắm gia đình chúng ta giàu có nên lấy về một người vợ ntn sẽ ko bị quan tâm chú ý ko bị soi mói ko bị gặp nguy hiểm...con làm tốt lắm..
- mẹ hắn lại lên tiếng: mẹ đồng ý 2 con dọn về đây ở chung vs bố mẹ luôn khi nào bố mẹ làm xong dự án này thì các con tổ chức đám cưới luôn nhưng bây h sống chúng luôn cũng được..quyết định vậy đi..mai chuyển đến nhá...
- mẹ ơi nhưng mà..hắn đứng dậy nhăn nhó...nhưng bố mẹ đã đi mất..
Nó đứng bật dậy:- a nghĩ sao đây? a hại tôi rồi..
- hắn nhăn nhó nhìn nó: cũng ko sao mà 2 ngày nữa bố mẹ a đi mĩ rồi
- nhưng là 2 ngày tôi phải sống vs anh đấy...cùng chăn cùng giường cùng gối,..chết mất..nó tức giận bỏ về nhà...
- còn hắn nhìn theo nó rồi mỉm cười : ý tôi cũng muốn thế mà..
Chap 11:
Vậy là hôm sau nó bắt buộc phải đi theo hắn tới nhà bố mẹ hắn ở mặc dù ko muốn nhưng hắn dọa sẽ cho ngôi nhà của bà cháu nó tan nát nên nó phải đi thôi..lại chùng đúng 2 ngày cuối tuần nó và hắn ko phải đi học nữa chứ...
sau khi chuyển đến 2 đứa phải ở chung vs nhau khi mà hắn vào phòng tắm nó nghĩ cách ...