Tay của nó đột nhiên động đậy và có dấu hiệu của sự tĩnh lại, Bảo vội vàng gọi bác sĩ
_cô bé đã tĩnh dậy, anh có thể nói chuyện – cô y tá nhìn Bảo cười nhẹ nhàng ( chứ hok phải là tươi nhất có thể àh vì anh mình quá handsome)
_em đã tỉnh rồi – Bảo đến bên nó dịu dàng
_sao lại gọi là “em” chứ, = tuổi mà -nó nói với dzọng yếu ớt
_thua anh đến 3 tháng mà cón lí sự àh – Bảo cười rồi nhẹ nhàng nắm tay nó
_nhưng mà xưng “anh, em ” thấy kì ghê -nó ngại
_hok nhưng gì hết, từ nay phải gọi = anh nghe rõ chưa? – Bảo ra lệnh
_uhm`.. ok lun… thích thì chìu – nó cười nhạt
Tụi nó cứ vui vẻ như vậy và đúng 2 tuần sau nó được xuất viện.
=========================
_hok thể tha cho nó được – 1 đứa lên tiếng
_hừ, tụi bây được lắm để xem con San này sẽ làm gì – 1 đứa giọng đầy quyền lực lên tiếng
“sha la la la..”(nhạc chuông điện thoại của nhỏ đó)
_alô San nghe – nhỏ nhấc máy
_dzạ thưa chị mọi chuyện đã chuẩn bị xong – đầu dây kia đáp
_được lắm, cứ theo kế hoạch mà làm, nghe rõ chưa? – nhỏ dứt khoát
_dzạ vâng – rồi 2 bên đều cúp máy
+++++++++++++++++++++++++
Hum nay nó đã dần khỏi hẳn và có thể đi học lại
_lớp trưởng có bị gì hok ?- 1 con nhảy tới khi thấy nó
_ùhm đúng đó, mùh sao mày bị dzệy? – 1 đứa khác bon chen
_hok có gì đâu chỉ là tai nạn thôi tụi bây đừng lo – nó cười cho tụi kia an tâm – nhưng cũng thật là may vì tao có thể ngồi đây nói chuyện với tụi bây
_thui dzô học rồi kìa tụi mày dzìa chỗ đi – Bảo nhắc
“hừm, còn cười được àh, rồi mày sẽ cười hok nổi khóc không xong đâu” San nghĩ thầm.
CHAP 8 hì hì
Hạnh phúc đang từng ngày đến với nó và hắn
rồi 1 ngày
_chờ em 1 chút để em đi mua quà cho nhỏ Ngọc (em họ nó ) ngày mai là sinh nhật nó rồi -nó nói
_ùh, mà có cần quân sư đi hok? -Bảo tự đề cao
_thui đi ba, tự tin quá ùi đó -no cười tươi -thui chờ đi sẽ lẹ thui mùh
Rồi nó lại cất bước đến tiệm quá lưu niệm ở góc đường
_hừm.. cái nào đẹp hơn ta..-nó đang cầm 2 sợi dây chuyền mà so sánh
_cái đó đẹp hơn đó – dzọng nói của 1 cô gái quen thuộc
_ơ, San San,.. bạn muốn gì nữa đêy- mặt nó bỗng nghiêm lại
_xin lỗi, vì lần đó đã kêu người đánh bạn tôi thật vô lí, thật tôi rất xin lỗi – San nói với dzọng rất có lỗi
_uh`..ơ` thôi dù gì chuyện cũng đã qua, mình cũng hok trách bạn nữa đâu – nó cũng chẳng trách móc làm gì
_ùh mình cảm ơn – San cười hiền
_àh mình cũng thấy cái này đẹp hơn nữa cảm ơn bạn nhé – nó cười nói – mà bạn cũng mua đồ ở đây àh?
_ừ, lâu lâu mình cũng ghé đi mua đồ linh tinh ấy mà – San giải thích
_ùh thui bye cậu, có người đang chờ mình ở ngoài, tạm biệt nha – nó chào tạm biệt San
_ùh bye, àh mà chúng ta có thể… làm bạn hok ?- San đề nghị
_chắc chắn rồi, chào mừng bạn -nó lại nở nụ cười ấy rồi bước đi
“sắp có kịch xem rồi bạn ơi” San cười 1 mình
“ủa sao con nhỏ đó nói chuyện với nó vậy cà?” Bảo thắc mắc