XtGem Forum catalog
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Không Phải Là Cổ Tích

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 17:54 30/12/2013
» Lượt xem: 14233
↓Xuống cuối trang↓


Tôi cứ như con rối bị bên này kéo, bên kia đẩy trông khổ sở vô cùng.

Này anh ca sĩ! Làm cái trò gì thế hả? Tôi bực mình rồi đó! - chú Bảy nổi khùng trước hành động không thể nào hiểu nỗi của Phước Nguyên. Đây là bạn gái tôi! Và tôi không thích bất cứ ai cõng cô ấy ngoài tôi. Ok? - tên tóc vàng trả lời thản nhiên rồi mặc sức kéo tôi sang phía anh ta.

Tôi đứng giữa mà chẳng biết phải giải quyết như thế nào cả. Một chốc sau thì tôi chính thức bực mình và đứng hẳn xuống đất. Kiểu này thì đi bộ còn sung sướng hơn.

Sau khi thấy tôi "đáp đất" bằng khuôn mặt giận dữ, cả hai người mới thôi cái trò giành giật. Bây giờ thì đến phiên tôi hành động. Tôi quay sang phía Phước Nguyên, hai tay chống hông và hỏi rành rọt:

Anh bị gì thế hả? Chúng ta là gì của nhau mà thích thì anh tìm tới, không thích thì coi tôi như người dưng nước lả hả? Sao? - anh ta hình như vẫn chưa nạp được câu hỏi của tôi vào đầu, mặt cứ ngơ ra. Sao trăng gì đây. Anh phiền quá. Làm ơn đừng xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa. Cứ lo cho cái sự nổi tiếng của mình đi. Hiểu chưa? - chú Bảy cũng bắt chước tôi lên giọng. Tôi không nói chuyện với cậu. Nguyên! Em nói gì chứ? Anh coi em như người dưng hồi nào? - tên tóc vàng dường như đang bực mình thì phải. Ô hay! Đây là lúc nào mà anh còn giả vờ nữa. Có cần thiết phải như thế không? - tôi hỏi đầy thắc mắc. Không nói nữa. Anh bực rồi. Anh về. Có gì mai anh gọi.

Tôi đứng trân ra nhìn theo dáng Phước Nguyên khuất sau mấy hàng cây phía trước. Đâu mới là tính cách thật của anh ta nhỉ? Làm sao có thể thay đổi thái độ trong tích tắc như vậy được chứ? Ôi nhức đầu quá! Akkkkkk

...

Tên tóc vàng thuộc dạng người nói là làm. Tôi rút ra được điều đó khi vào buổi sáng sớm tinh mơ anh ta đã đứng sẵn trước cổng và lôi tôi dậy bằng hàng trăm cuộc điện thoại. Và cho dù tôi đã tắt máy nhưng anh ta vẫn buộc tôi phải thức giấc khi chọc cho mấy con chó nhà hàng xóm sủa inh ỏi. Quá sức bực mình, tôi vùng dậy và ra đứng trước cửa sổ nhìn xuống, đồng thời hét thật to (giấc ngủ đối với tôi là vô cùng quan trọng nên ai mà phá giấc ngủ của tôi thì chẳng khác nào tuyên chiến với tôi) :

Anh làm cái trò gì vậy hả? Anh muốn chết phải không?

Ấy vậy mà anh ta chẳng hề tỏ ra sợ hãi, lại còn gân cổ lên hét còn to hơn tôi:

Uh! Đang muốn được em giết đây!

Chưa kịp hét trả lại hắn thì mấy chú bác trong nhà đồng loạt hét "ủng hộ":

Nguyên! Con làm cái trò gì mà mới sáng sớm đã hét ầm lên thế hả?

Tôi giật thót mình, mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Tại sao tôi lại quên mất rằng mấy bác vẫn còn đang ngủ nhỉ? Trời ơi là trời! Kiểu này thì phải làm sao đây? Tôi cứ thế đứng gãi gãi đầu tóc vốn đã rất bù xù của mình. Nhưng tên tóc vàng vẫn không hiểu cho hoàn cảnh của tôi, khi thấy tôi không đáp lại thì anh ta tiếp tục hét toáng lên:

Ngô Nữ Thục Nguyên! Em mà không chịu xuống đây thì anh sẽ hát thật to trước nhà em đó! Mấy bác em mà biết thì đừng trách anh vô tình nhé!

Bây giờ thì tôi hốt hoảng thật sự. Trên đời này sao lại có một kẻ quái gở như hắn ta cơ chứ? Sau lời dọa nạt đầy nguy hiểm của tên tóc vàng, tôi chỉ còn biết chắp tay tỏ ý xin hắn tạm ngừng hành động rồi phóng ào xuống lầu. Không quên thông báo lại với cả nhà:
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,85,86,[87],88,89,112 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Không, Phải, , Cổ, Tích, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 28
» Tổng: 14233 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>