Thằng Minh kéo Tuấn ú ra khỏi bar, thằng Việt ra lấy xe còn tôi thì đến dìu My dậy, cô bé say đến không còn biết gì nữa.
- Đi đâu bây giờ Phong ? Chả lẽ đưa My về vào giờ này, chắc thằng Trí cẩu đầu trảm tụi mình mất.
- Ôi thằng này ngu, mày không đem công chúa xinh đẹp này về cung chắc ngày mai tụi này sẽ bị bàn dân thiên hạ gán cho tội “Lợi dụng trẻ vị thành niên” mất =.=
- Ờh nhỉ ? Thế mày tính sao Phong ?
- Về nhà thằng Trí đi, tao cũng muốn làm rõ việc nó sắp cưới Lan.
- Ok
1:30 PM
Dinh dong dinh dong...........
- Có chuyện gì mà đến vào giờ này thế ?
- Trả tình yêu bé bỏng cho mày nè.
Tuấn ú ấn My vào người thằng Trí
- Sao My lại ở cùng với tụi mày ?
- Mày còn hỏi à ? Mày làm cái quái gì mà để cô ấy ngồi ủ rũ uống gần hết chai XO trong bar thế ? Súyt bị mấy thằng nhảm nhí làm thịt rồi đấy. Mày làm chồng kiểu gì thế ?
- Tao ko phải chồng cô ấy, mày đừng mở mồm nói bậy.
- Thế lần trước thằng nào lớn mồm nói với anh em “My là vợ tao”
- Chuyện lần trước là chuyện lần trước, chuyện lần này là chuyện lần này.
- Vậy tại sao bây giờ mày cưới Lan, lại là trò “ăn xong rồi bỏ” phải ko ?
Thằng Việt bắt đầu bực trước cái thái độ bây giờ của thằng Trí
- Tao chưa làm gì cô ấy cả, chỉ đơn giản là tao ko còn hứng thú với lọai con gái đó nữa, nếu mày quan tâm đến hàng cần thanh lí của tao thì đến đưa cô ấy đi đi, tao ko cản đâu.
- ĐKM
Tôi tức điên lao đến đấm vào mặt thằng tồi đấy, thằng Trí tiếp cú đấm tôi mà ko hề đánh trả, mũi nó bắt đầu rỉ vài gọt máu.
- Sao mày ko đánh trả đi thằng đểu kia.
- Tao thấy hình như mày quan tâm đến chiếc giày cũ ấy lắm nhỉ, thế thì đưa thằng về nhà đi, đừng có lượn lờ ở trước nhà tao và Lan nữa.
- Mày....
Người tôi như con thú điên một phần vì tức một phần vì tôi cảm thấy thật tội nghiệp cho My.
- Thôi đi Phong, nó thay đổi rồi, ko còn là anh em của tụi mình nữa đâu.
- Anh Trí ơi, có chuyện gì mà ồn thế anh ?
- Vợ tao gọi rồi, tụi bây còn chưa chịu về à ?
- Mày nhớ đấy Trí, mày sẽ hối hận.
Tôi gằn từng tiếng, cố nén cơn giận tôi bế My lên xe, quay về nhà thằng Việt.
***
Chiếc xe đen nhánh lao vun vút trong bóng đêm tĩnh lặng, lao đi xa vút. Tôi cứ đứng đấy tay siết chặt cánh cửa cổng lạnh ngắt hơi sương đêm mà tim đau thắt. Tụi mày trách tao ?
Đúng tao tồi, tao đểu, tao ngu khi tao đã chọn con đường này. Con đường phải lãnh nhận hết trách nhiệm của tao, cái trách nhiệm ngu ngốc do chính tao đã tạo ra. Tao cũng muốn chạy đến bế My vào lòng như cái cách thằng Phong đang làm lắm chứ, nhưng liệu ngày mai sự nghiệp nhà tao có đứng vững trướcviệc này, tụi mày chắc sẽ cười vào mặt tao vì cái lí do quá cao cả đấy nhưng tao ko muốn đứng trơ mắt nhìn cái công ty bố tao đã gây dựng bằng cả cuộc đời phải sụp đổ chỉ vì cái tính lông ngông, ích kỉ của tao. Tụi mày đâu thể hiểu được và cả em nữa. Chắc em đang đau khổ, đang giận tôi lắm. Tôi đã có thể tin vào cái tình yêu mỏng manh mà tôi trao cho em đã được đáp trả, trong cơn say em gọi tên tôi và khóc.