Nó tuôn một hàng dài cả thước mà ko cần nghĩ hơi làm hắn phải thở dùm -.-! Sau đó thì là một tràng cười nắc nẻ của hắn vs cách chửi của nó, một ng` ít nói mà…
-Công nhận cô cũng đanh đá dzữ nhỉ? Tưởng cô hiền lắm, ít nói nữa mà ng` khác tưởng là bị câm ka`. À mà hình như cô iu tôi thì phải? Chỉ nói chỵ.n vs mình tôi thôi?
Quê, nó mặt đỏ lừng phừng vì hắn nói wa’ đúng. Phải chữa sượng một tí thôi. Nó có phải là kon nhỏ dễ ăn hiếp đâu?
-Anh cũng như tôi chứ đâu? Có mà anh thik tôi, tôi thg tình nên nói chy.n vs anh cho anh đỡ bùn khổ đó mà. Làm bộ mặt lạnh vs ng` khác mà quậy tôi thế này a`? Tin rằng tôi nói vs FC của anh rằng khi anh ở nhà thế nào ko? Tôi thừa bik cái sỉ của anh to lắm-hehe! Phải thế chứ, Hoàng Tường Nhật Vy mà chịu thua kon chó ghẻ này sao?
Trúng tim đen, hắn hết nói nhưng cũng chẳng bik nói j` hơn. Ơ nhưng…hắn thik nó hồi nào ta? Có thể nó nói cũng đúng…Cả 2 lại rơi vào im lặng. Không khí quanh căn nhà căn như dây đàn khi ng` này nạnh ng` kia, chọt wa, chỉa lại làm hoa cả mắt t.
Booonggggg! Đồng hồ điểm 10h đêm! Ặc, trễ dữ, phải về thôi.
-Tối rồi, tôi về
-Về sớm thế, còn n` mà-hắn chỉ tay vào cái xấp hồ sơ kia
-Mai làm dc mà! Mà thôi, tôi đem về nhà chép-nó tiến lại định lấy xấp giấy. Dễ j` hắn tha cho! Hắn giựt ngay trước khi nó kịp tới
-Mai làm dc mà!-hắn nói y chang câu nó vừa nói. Nó cũng chẳng còn cách nào khác là ngày mai quay lại hang cóc này. Đúng là đời đen như chó mực.
------------------*-*------------------
Ngày mới lại bắt đầu….
-Whoaaa-mới ra là nó ngáp ngắn ngáp dài rồi! Chạy ra làm vệ sinh xong mở tung tủ lạnh kéo ra một gói fast food “nhỏ” thui rồi đi thong thả tới trường.
Đang đi dọc dg` và ăn dc gần 1/3 bọc bánh thì bọc bánh…ko cánh mà bay T_T Mà cái cánh kia chính là hắn. “Nhà giàu j` đâu mà đi ăn giựt thía chứ? Đói wa’! Có bọc bánh nhỏ ko mà cũng mất. Ko thể để mất vậy dc” Nghĩ xong nó nhàu tới và giựt lấy bọc bánh trên tay hắn-dù j` cũng là của nó mà. Cả 2 chẳng aj chịu nhường-như thg` lệ nên cứ đứng giữa dg` mà quẳng wa quẳng lại. Chán! Hắn rút ra một miếng snack đút ngay vào miệng nó. Ko thể cưỡng lại dc nữa, nó nhai ngon lành, hắn đút thêm miếng nữa, nó cũng nhai ngon lành, đến khi hết bọc snack nó mới hoảng hồn khi thấy nụ cười ranh mãnh của hắn! “Thôi chết goj`, tàn đời bổn tiểu thư ta” Nhưng hắn chỉ kéo nó đến trường trước hàng ngàn còn mắt. Nhưng trong số đó có một cặp mắt…
-----------*-*----------
Một ngày trôi wa trong lặng lẽ và những lời chỉ trỏ, khinh miệt, nhưng đêm dài lắm mộng và cơn ác mộng của nó lại đến. Phải cố thôi, còn bữa nay thôi là kết thúc rồi, cố lên-nó tự động viên mình.
-------------*-*-----------
Tốt! cuối cùng thì cũng thoát dc ác mộng! Her her, nó mừng wa’cha`j nên chuẩn bị ăn mừng nhưng…hụt. Nó bị ép buột goj`. Hix! Hắn lúc nào cũng thik làm theo ý mình…Nhưng cũng chẳng cần làm mặt lạnh vs hắn nữa, vô ích!
Cả một bàn ăn rộng lớn thía này là hắn làm sao trời? Hèn j` hắn biến mất tăm lúc đưa nó đến đây. Thôi kệ! Dù j` thì hắn cũng có lòng thế thì mình ko từ chối nữa. Ăn nào!