Sân bay …
“Tiểu Thư đã đến nơi rồi ạ”
“uhm”
“Chào tiểu thư” – Một người đàn ông tóc đã bạc, cúi đầu kính cẩn trước nó. Không ai khác đó chính là Trần Quản Gia.- “Mời tiểu thư lên xe…”
“Chào. Ely đi thôi”
“Vâng”
Ngồi trên xe, nó ngắm nhìn khắp nơi, đường phố đã khác trước, xinh đẹp hơn, nhộn nhịp hơn. Nhưng hình như nó không có gì là biểu cảm, chỉ ngắm, chỉ nhìn mà thôi. Ely nhìn thấy nó vậy, cô không nói gì dù hai người từ nhỏ đã bên nhau.
“Thưa tiểu thư, đã đến nơi rồi ạ”
“Uhm”
Nó bước xuống xe, nhìn căn nhà nó ở (chính xác là biệt thự). Căn nhà nhỏ hơn bên Anh , màu nâu là chủ đạo nhìn căn nhà rất ấm áp, xung quanh là vườn hoa, trồng Tường Vi, Hồng,…
Nó bước vào nhà thì đã có hai hàng hầu nữ cuối đầu:
“Chào tiểu thư”
Phía sau đó là các anh bảo vệ:
“Chào tiểu thư”
Nó chỉ nhìn họ, không mỉm cười, nó nói:
“Chào mọi người”- Giọng nói lạnh tanh, ánh mắt, khuôn mặt không chút biểu cảm. Làm các hầu nữ hình như rất run sợ. Khắp người nó tỏa ra một luồn khí lạnh, làm ai nhìn vào cũng phải run cầm cập.
Nó lên lầu, theo Trần Quản gia, đến phòng của mình, nó không cần ai giúp, tự mình sắp xếp đồ đạc.
Khi nó đang sắp xếp, dưới lầu các hầu nữ đang xôn xao bàn tán về nó.
“Các cô thấy gì không, tiểu thư rất lạnh lùng và đáng sợ”
“Uhm` tôi cũng thấy vậy”
“Mấy anh thấy tiểu thư như thế nào”
“Hai từ thôi đáng sợ, mà cái người đi bên cạnh cô ấy là ai thế”
“Nghe nói là hầu nữ thân cận của tiểu thư”
“Đang bàn tán về tôi và tiểu thư ư” – Một giọng nói nhẹ nhàng cắt ngang cuộc nói chuyện.
“A…”
“Không cần bàn tán nữa, tôi là Nguyễn Ngọc Nhàn, gọi tôi là Ely thì tốt hơn. Tôi đã ở bên bảo vệ tiểu thư từ khi chúng tôi còn 10 tuổi”- Ely, vận bộ đồng phục của riêng mình. Trông cô rất đẹp. Áo võ thuật màu đỏ - trắng. Mái tóc thẳng mượt cột cao. Giọng nói rất nhẹ nhàng làm mấy anh bảo vệ phải đỏ mặt. Còn các hầu nữ thì nhìn không chớp mắt.
“Mọi người, đây là Ely, cô ấy chỉ dưới bậc của tiểu thư và ngang hàng với ta”- Trần Quản gia lên tiếng làm các con người đang ở trên mây kia rơi xuống đất.
“Xin chào cô Ely”
“Gọi tôi là Ely được rồi, tôi mới 16 tuổi thôi, cùng tuổi với tiểu thư, mọi người không cần cung kính với tôi như vậy. Sao này mọi người sẽ vất vả lắm” – Ely nói tặng kèm một nụ cười làm các anh bảo vệ lại một lần chao đảo.
Đoạn…
“Chào tiểu thư”
“Chào, Trần Quản gia, Ely hai người vào thư phòng gặp ta. Mọi người làm việc đi”- Nó trên cầu thang bước xuống. Vận bộ váy màu trắng, mái tóc đen nhánh dài mượt xõa xuống, trên đầu cài một cái nơ, dây nơ buông dài.