XtGem Forum catalog
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Đừng Để Sói Ăn Thịt

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 17:40 05/01/2014
» Lượt xem: 7736
↓Xuống cuối trang↓


- Cô tên gì?

Câu hỏi này có ý nghĩa gì không?

- Tuyết Trinh!!

- Ồ! Nó có ý nghĩa gì?

Anh ta thích thú với cái tên của tôi?

- Tuyết trong từ bông tuyết, trinh nghĩa là trinh trắng... Một bông tuyết trắng không tì vết và trong sạch.

Rồi anh ta có vẻ gật gù hiểu ra. Tôi vẫn chưa biết tên anh ta. Tấm biển đặt trước bàn cũng đã giúp tôi giải đáp nghi vấn " Mạnh Tường Quân". Tên nghe kêu muốn thủng cả màng nhĩ.

- Vậy... - Quân có chút ngập ngừng - Cô còn trong sạch chứ?

Ôi! Tôi chết mất. Chắc chắn là tôi chết rồi. Tên biến thái này. Không thể chịu nổi nữa:

- NÀY!! - Tôi hét lên làm anh ta giật mình bật cả người ra sau - Anh là cái loại gì vậy? Anh hỏi thế là có ý gì? Đồ biến thái!

Quân ngoác miệng ra cười nhìn thật đáng ghét. Tôi muốn đấm vào cái bản mặt của anh ta. Con người này vô lại đến độ vô đối.

- Thư kí Trinh! - Anh ta cố tình nhấn mạnh chữ Trinh ở cuối - Cô nóng nảy quá rồi? Cô hiểu ý của tôi là gì nào?

- Anh... anh... có ý gì thì tôi nghĩ như vậy.

- Ồ!! Vậy sao? Cô đã có bạn trai chưa?

Vô lại! Vô lại!

Biến thái! Biến thái không chịu được.

- Anh là đồ thối tha.... - Quả thực tôi không tìm được câu chửi nào khác ngoài câu này. Uất quá.

- Tôi quan tâm đến đời tư của cô không được sao? Cô cũng muốn tôi hỏi còn gì?

- Về công việc...- Nói đến đây tôi liền khựng lại. Không đôi co với hắn nữa. Chắc chắn hắn sẽ không quan tâm gì đến công việc đâu.

Uổng công hôm qua tôi đã xem đi xem lại mấy cái giáo trình đau đầu kia. Uổng công tôi đã sợ gặp phải một vị Tổng giám đốc nghiêm khắc. Bây giờ thì hay rồi, vị này còn kinh dị hơn những gì mà tôi sợ. ÔI! Tôi lo lắng cho tính mạng của mình sau này. Liệu tôi có ức quá mà chết không?
Ngày thứ hai đi làm.

Tôi mệt mỏi chẳng muốn ra khỏi giường. Cứ nghĩ đến cái bản mặt của Tường Quân là tôi muốn thổ huyết. Hắn ta là sếp tôi đấy!

Nhưng quả thực không thể coi thường cách làm việc của anh ta. Làm việc rất nhanh chóng và hoàn hảo. Nghe nói anh ta là con trai của Mạnh An Dương - vị thiên tài trong giới kinh doanh. Tập đoàn Ánh Dương của ông đã tạo được tiếng vang lớn khi là công ti đóng góp nhiều nhất cho tỉ lệ xuất siêu của cả nước. Rồi còn chưa kể những chi nhánh được đặt rải rác ở toàn bộ đất nước. Sản phẩm uy tín, chất lượng... Đúng là thiên tài. Tôi nghĩ không biết ông ta có biết mình cũng đã đào tạo được một người con trai tuyệt vời đến đáng ghét không?

Thôi vậy. Vì "miếng cơm manh áo" hãy tiến lên!!!. (Mẹ tôi sẽ cắt tiền tiêu của tôi nếu tôi bị đuổi việc).

Bến xe bus nhiều người đứng chờ quá. Tôi tặc lưỡi khi nghĩ đến cảnh chốc nữa phải chen lấn xô đẩy nhau. Rồi trời lại đổ mưa. Hay lắm! Tôi không mang ô mà xe bus cũng mất tăm mất dạng. Chỗ có mái che thì đã bị người ta đứng hết rồi.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,2,[3],4,5,32 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Đừng, Để, Sói, Ăn, Thịt, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 3
» Tổng: 7736 - Load: 0.0001s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>