-“ Không phải chứ, mắt cậu bị đui sao? Cô nàng đang đi vớitên người yêu kia kìa, tên đó cũng đẹp trai không kém gì Tử Kỳ cậu đâu, đừng tự cho mình là nhất thế.” –Triệu Phong làm ra vẻ xa lánh.
-“ Ủa tên đó là con trai hả? mình tưởng là con gái chứ?”- Tử Kỳ giả bộ.
-“ Kể ra mặt hắn giống con gái thật, nhưng mà dáng người của hắn rất chuẩn có thể làm người mẫu đấy, là con trai đó, cậu không biết hắn sao? Hắn nổi tiếng không kém gì cậu đâu”- Triệu Phong vuốt cằm nói ra vẻ am hiểu chuyện đời.
Nhìn bộ dạng không quan tâm tới mọi việc xung quanh của Tử Kỳ làm Triệu Phong chán nản –“ Hắn là người thừa kế tập đoàn Thiên Trường đó. Ở học viện Thần Hoa hắn cũng được rất nhiều cô gái mến mộ”
-“ À, vậy à” – Tử Kỳ trả lời không chút hưởng ứng. Sau đó quay người nhìn hai người trong góc kia. Lần này hắn nhìn thấy ánh mắt của cô gái kia quen quen, nhưng hắn không thể nào nhớ được mình đã gặp cô nàng ở đâu.
Cảm thấy có ánh mắt kì dị nhìn về phía mình, Hàn Dương bất giác quay mặt tìm kiếm.
Quán bar hôm nay khá đông người, đa số là học sinh, chỉ có một vài bàn là có mấy người sinh viên. Sau một hồi tìm kiếm Hàn Dương bắt gặp ánh mắt của hắn đang nhìn mình làm nàng quay lại.
Chương 6
-“ Tiểu Thiên, có người đang nhìn chúng ta, chúng ta đi đâu đó đi”- Hàn Dương đề nghị.
-“ Ai vậy?” – Hoàng Thiên cũng đảo mắt tìm kiếm nhưng Tử Kỳ đã quay mặt lại nên không thấy ai có ánh mắt khả nghi.
-“ Cậu không cần biết, đi thôi”- Hàn Dương đứng dậy và kéo Hoàng Thiên đi cùng.
Triệu Phong nhìn hai người đi ra khỏi quán không khỏi tiếc nuối-“ Cô nàng đó xinh ghê, tiếc là đã bị công tử Hoàng Thiên chiếm rồi, nếu không Triệu Phong ta nhất định sẽ có được nàng”.
-“ Bớt lời nhăng cuội đi, con gái xinh thì không đến lượt cậu đâu”- người bạn đi cùng Triệu Phong và Tử Kỳ lên tiếng.
Triệu Phong hậm hực –“ Tại sao không đến lượt tớ? Triệu Phong này không tốt ở điểm nào? Đẹp trai, nhà khá giả, ga lăng. Còn thiếu gì nữa mà không có được người yêu xinh xắn?”
-“ Vì nếu con gái xinh thấy cậu và Tử Kỳ đi cùng thì chắc chắn mấy cô nàng sẽ “đổ” hết về phía Tử Kỳ”- mấy tên con trai đồng loạt cười.
-“ Tử Kỳ! Lần sau thấy có con gái đẹp thì tránh xa cho tớ nhờ”
-“ Tới lúc đó chỉ sợ tớ tránh cậu rồi mấy đứa con gái cũng tránh cậu luôn thôi”- Tử Kỳ cũng hùa nhau với mấy người “ đâm” cho Triệu Phong một nhát.
-“ Mấy người thật quá đáng, Triệu Phong ta sẽ mặc kệ mấy người”
Một tràng cười nữa vang lên, sau đó là khuôn mặt giận dỗi của Triệu Phong được đeo lên trong suốt cuộc chơi.
Tới 22h thì cả nhóm đứng dậy ra về. Vừa ra tới cổng quán bar thì tất cả thấy một nhóm gồm khoảng mười tên trông rất bụi đời đi đến đứng trước mặt.
-“ Mày là Lý Tử Kỳ?”- một tên dáng vẻ đại ca hỏi.
-“ Đúng vậy”- Tử Kỳ trả lời.
-“ Hôm nay tụi tao sẽ thay mặt anh em của trường Thần Lục trước kia bị mày đánh dạy cho mày một bài học”- nói xong hắn ra hiệu cho đàn em vây lấy nhóm Tử Kỳ.
Trước kia lúc mới thất tình, Tử Kỳ đã sa đọa, uống rượu bia và đánh nhau. Kỳ thực lúc này Tử Kỳ không biết đã đánh nhau bao nhiêu lần, gây thù chuốc oán với bao nhiêu người nữa. Nên chuyện bị chặn đường như thế này đối với Tử Kỳ là hết sức bình thường.