Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Công chúa lạnh lùng

» Thể loại: Truyện Teen

» Đăng lúc: 17:37 05/01/2014
» Lượt xem: 8826
↓Xuống cuối trang↓


- A! Bà chị về rồi hả? Hôm nay bà chị ở trên trường ko được ngủ hay sao mà trông mệt mỏi thế? Ốm hả? Có cần đi bác sĩ ko? Cần uống thuốc ko?

Nó ko chịu nổi bèn lấy tay bịt miệng nhóc Lâm lại, nói:

- Im! Cần gì mà nhóc phải nói nhiều thế? Chị mày đâu có ốm mà phải đi bác sĩ cơ chứ!

- Thế sao bà chị coi bộ mệt thế? Chuyện gì à?_ nhóc Lâm nhìn nó nghi ngờ hỏi.

- Ko có chuyện gì đâu! Mau vào nhà đi!_ nó đánh trống lảng, đi vào nhà.

- Đồ của chị xong hết rồi đây!_ nhóc Lâm sau khi bê khệ nệ một đống đồ dùng của nó, chống tay nói.

- Thanks nhóc!_ nó nháy mắt, cười nhẹ_ rảnh qua chỗ chị chơi nhá!

- Rồi rồi bà chị! Đi nhanh cho tôi nhờ!_ nhóc Lâm vờ xua xua tay đuổi nó.

- Ừm. Bye!

Taxi đưa nó trở về biệt thự. Nó khẽ thở dài nhìn căn biệt thự. Khiến nó nhớ về những quá khứ ko vui.

- Bé Băng về rồi hả? Vô nhà đi chứ sao lại đứng đó?_ Quân ngó thấy nó từ trên phòng nên vội ra mở cửa_ Chìa khoá của em đâu?

- Em cất sâu quá ko lấy được_ nó cười hì hì gãi đầu_ định gọi cho hai xuống mở cửa thì hai xuống trước rồi.

Quân nhìn điệu bộ dễ thương của nó bất giác bật cười xoa đầu nó:

- Được rồi. Vô nhà đi em!

- Dạ!

Anh Quân ngồi xuống chờ nó. Nó lên phòng mình sắp đồ. Hình ảnh của hắn bất chợt vụt qua đầu nó. Nó lắc đầu để xua tan hình ảnh đó. Nhưng càng lắc đầu, hình ảnh của hắn lại cứ xuất hiện càng lúc càng rõ nét hơn.

- Aaaa! Tôi xin anh đấy! Đừng có xuất hiện trong đầu tôi nữa!_ nó ôm đầu kêu lên, quỳ xuống, nước mắt từ khoé mi cứ chảy ra giàn giụa_ đừng... Hic... Tôi... Xin... anh... đó! Hic!

Nó cứ khóc. Khóc rất lâu...

Đôi khi...

Khóc...

Để vơi đi buồn khổ...

Để vơi đi sầu nhớ...

Để trút bỏ hận thù...

Và...

Khóc...

Để quên đi mối tình...

Nhẹ nhàng...

Dai dẳng...

Nó thôi khóc. Nó quyết tâm sẽ tập quên hắn... Người mà nó đã yêu...

- Em xuống rồi nè hai!_ nó cười gượng đi xuống phòng khách.

- Ừm_ Quân mỉm cười, nhưng nhận ra cái gì đó khác lạ trên khuôn mặt nó, anh liền biến sắc_ Bé Băng, sao mắt em đỏ thế kia? Em khóc hả?

Nó giật mình lấy tay dụi mắt:

- Đâu... Đâu có anh... Vừa nãy... Con gì bay vào mắt em... Em dụi chắc vẫn còn đỏ thôi.

- Thôi được rồi... Em...

\"Saranghanda keojitmal~\"

- Em xin lỗi anh. Em nghe máy chút_ nó lấy tay móc điện thoại ra_ Alô, tôi xin nghe.

Nó càng nghe điện thoại thì sắc mặt ngày càng tối sầm lại. Quân cũng rất thắc mắc tại sao.

- Điều tra cho tôi. Gửi một cái trực thăng xuống biệt thự Heart S2 ngay bây giờ! Mau lên!

Cuối cùng, nó ném bốp điện thoại xuống sàn, chửi thề:

- CHẾT TIỆT!!! BỌN KHỐN KIẾP!!!

- Sao thế em? Chuyện gì vậy?

Nó vẫn sầm mặt mày, có chút cộc cằn nói:
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,39,40,[41],42
Đến trang:
Tags: Công, chúa, lạnh, lùng, Truyện, Teen, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Em Đã Là Thiên Thần
icon Luôn Sẵn Sàng Tặng Cậu Cái Ôm
icon Vợ Ơi! Chào Em
icon Không có sự tình cờ, đó là số mệnh
icon Con Nhóc Bướng Bỉnh
icon Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái
icon Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
1234...101112»
» Online: 1
» Trong ngày: 7
» Tổng: 8826 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>