-ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ ... Bà nộj làm trò j đấy? - An nhăn nhó ôm cánh tay nhìn sang con bạn.
- Tao cho mày tỉnh, thèm yêu đến mức tao gọi cả chục câu mà ko thèm nói lại...
- Hic, thế cô giáo đâu?
- Ra chơi rồi kái con người âm này.. Mày từ đâu chui ra thế?,
- ^___^
...
- Thế mày gọi tao có gì ko?
- À.. Tí nữa tao có việc về trước, ko chở mày về được.
- Ờ , thế tao về một mình cũng được.
- An này...
- Ơi
- Lỡ mà tao có đắc tội với mày thì cũng bỏ quá cko tao nká?
- hở? - Nó ngạc nhiên.
- Hở thì đạy vào, tao nói thế tự hiểu.
Nói xog. Kon Linh chạy biến đi, để nó ở lại còn chưa hết ngơ ngác.
. . . . . . . . .
Tan tầm. Thu dọn sách vở, nó thở dài sườn sượt. Lại đi bộ về rồi... Nản ơi nản. Nkưng thôi kệ , An xách cặp bước ra khỏi cổng trường. Rõ khổ! Nhà còn xa kinh, đi bộ về thế này dễ gặp nguy hiểm lắm, lỡ không may đi đường mà gặp cướp , eo eo , rồi nó thấy mình xinh quá ( ?! ) nó ... Eo, thế thì sao sau này mình lấy được chồng ( @_@ ? ) , rồi lỡ mình gặp thằg say rượu, nó thấy mình ngứa mắt , nó cho cái chai rượu vào đầu mình thì.. Ôi thôi.... Nó co rúm người nhăn mặt khi nghĩ đến mấy cảnh tượng đâm chém trog pkim...( cũng nhát cáy gớm ). Giật mình khi nhận ra cổng trườg đã vắng tanh . Còn lèo tèo vài mống người. Ckà, thôi thì phải về thôi, đườg lấy kinh còn xa xôi và nhiều hiểm trở ( mê phim trẻ con lắm cơ) ...
Định bước đi thì bỗng có tiếg gọi : " Bạn gì ơi ". Nó quay đầu lại. Ô , Duy Minh học khoá trên đây mà, cả trườg này ai màk ko biết?. Để nói cho mà nghe, ô đẹp zai vô cùng, họk hành cũng thuộc hạng đỉnh của đỉnh, đặc biệt là siêu ghita , ckà ckà, thế thì phải biết con gái trường này phải điên đảo thế nào rồi đấy. Này nhé , mấy em còn lập cả hội trên facebook nữa nhá. Chà , là gì nhỉ. HỘI NHỮNG NGƯỜI CHẾT MÊ ANH DUY MINH TRƯỜNG THPT X. Tất nhiên nó chả để ý, tầm thườg ý mà... Êu nhưg An cũng thuộc vào hội nhìn trai kute là mắt sáng rực. Thì cũng là con gái màk.
Nhưg từ từ khoan kể lể giới thiệu . Tiếp tục truyện đã.
- Bạn gì ơi!
- Gọi tui ák hả? - An nhìn quanh quẩn , lỡ đâu ko pkải.
- Đúng rồi , mà hình như bạn bên 11b4 hả? - Duy Minh đáp lời.
- Ơ sao biết? - An ngạc nhiên.
- Nổi tiếng là nhan sắc có một không hai. Cá tính CON TRAI ko ai bằng... Aj cũg biết...
- Gì? - Mặt cô nàng biến sắc.
Trời đất. Ý hắn là gì đây? Bảo mình nam tíh àk? +@$%*#£€. Mẹ ơi đâm đầu vào tường mà chết mất. Sao trên đời lại sinh ra cái thằg đẹp trai thông minh mà độc mồm độc miệng thế khôg biết..
- Bạn ơi, hộ mìh với!
Hắn gọi bất chợt làm cắt ngang cái mớ suy nghĩ của nó. Nó nhìn vào một đốg những cái thùg to dưới chân hắn. Ngứa mắt, chọc ngoáy chị rồi còn bắt chị giúp nữa hả? Mơ nghe em . Mà kể , tên này làm bí thư nên phải làm mấy cái việc linh tinh cho nhà trường thế này khổ thật. ... NHƯNG KỆ , chị đây thù dai lắm. Để yên ngoan ngoãn tkì chị còn độg lòg....
- Mắc gì tui phải giúp anh? Mà giờ tui phải về rồi...
An vênh mặt. Công nhận cái bản mặt nó lúc này nhì du côn phải biết..