_Chào cậu,lại gặp nhau rồi...
_Cậu thì...-Ngân ngồi kế tôi đứng phặt từ lúc nào,nhúi tôi một cái ,quay qua hắn... cười vô cùng niềm nở như vớ được vàng,sao con người ta lại có thể thay đổi thái độ nhanh đến vậy chứ?
Bây h tôi mới nhận ra còn có một người đi sau anh ta...,anh đó cũng tiến lại gần,cười thân thiện ,trong khi tôi chưa kịp phản ứng thì anh ta đã chìa tay:
_Chào em,em là bạn Phong à?
Tôi ngước nhìn anh,một dáng người cao ráo ,sức hút từ đôi mắt của anh khiến người khác không thể cưỡng lại,đôi mắt màu nâu một màu như tên Phong kia,cảm giác nhìn vào đôi mắt đó giống như bị hút đến một xứ sở đẹp đẽ...Tôi đơ người một lúc mới nhận ra mình cần làm gì:
_Chào anh-tôi đưa tay-em là bạn cùng lớp với Phong,anh là....
_anh trai tôi!!!-Hắn nói vẫn với cái giọng chẳng mấy nhẹ nhàng.
_Còn đây là bạn của em à?-anh ta quay qua Ngân...
Cô bạn của tôi chợt làm tôi thấy rùng mình “yểu điệu thục nữ” là câu người ta thường nói lúc này...
_Chào anh,em là Ngân..,bạn của Lan-nhỏ nói một cách nhẹ nhàng,lịch thiệp,tôi chưa bao h thấy nhỏ như thế này cả..
_À...à...-anh ta gật gù ra chiều hiểu điều gì đó.
_Tôi tưởng bạn trai cô-Hắn lại tìm cách chêm vào ít câu.
_Hả???-Tôi trợn măt nhìn hắn-Định bụng gân cổ lên **** hắn một tràng vì câu nói dễ gây tổn thương vừa rồi thì thấy nhỏ Ngân giữ tôi lại:
_Cậu hài hước thật ..chẳng qua bây h tớ mặc thế này thôi,chứ trang điểm vào cũng chẳng kém cạnh ai đâu-Rõ là nhỏ đang cố thể hiện nét duyên dáng dịu dàng cho ai đó đó,đúng lúc ấy ,anh trai hắn (toi còn chưa biết tên) ,nhìn chúng tôi vẫn với khuôn mặt (vẫn)dễ khiến người ta quý mến đó:
_Ngân cá tính thật..
Tôi còn chưa hết tức,dù gì nhỏ cũng là bạn tôi,có giống con trai cũng được,nhưng biết rồi thì cũng cần gì phải nói thế...
_Chỉ có những người mắt có vấn đề thì mới không nhận ra ..-tôi lẩm bẩm.
_Thôi ,bọn anh cần đi trước ,hẹn gặp lại hai em-anh đưa tay nhìn đồng hồ
_Ơ,em tưởng hai người cũng vào ăn kem-tôi ngạc nhiên.
_À,chỉ là,Phong nó nói thấy người quen nên muốn vào chào một câu.
Tôi nhìn hắn,tên này từ đầu đến h vẫn giữ nguyên cái bộ mặt “lạnh như tiền”.
_Chào hai em nhé-Hai người nhanh chóng rời khỏi bàn chúng tôi.
Nhỏ Ngân vẫy vẫy tay tạm biệt
_Ngồi xuống đi-tôi kéo nhỏ.
_Làm gì mà mặt mày hầm hầm thế?Quen à?
_Thế mà còn phải hỏi,bạn cùng bàn của tui –Tôi lại hút nốt phần còn lại của ly trà,mắt chẳng nhìn nhỏ tẹo nào.
_Cả anh và em đều đẹp trai-chỉ có điều...anh hiền lành dễ thương bao nhiêu thì em lại....
_Tui tưởng bà không có giận?-tôi lúc này mới nhìn thẳng vào mặt nhỏ bạn ngồi đối diện,dò xét
_Tui không có giận,nhưng rõ ràng,tính hắn hơi thô...
_Hơi thô?-tôi cao giọng-Rất thô là đằng khác,thô lỗ ,cục cằn, đáng ghét-cứ nhắc đến hắn là lại thấy bực....-Tôi đưa mắt nhìn chỗ khác:
-Đã thế,còn lâu mới đưa cho anh....
_Cậu lẩm bẩm gì đấy..đưa ...đưa cái gì...?-nhỏ Ngân tò mò