80s toys - Atari. I still have
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Quà cho cậu chính là tớ đây!

» Thể loại: Truyện Ngắn

» Đăng lúc: 18:05 30/10/2013
» Lượt xem: 1322
↓Xuống cuối trang↓

Nhưng Quang chẳng có ở đây. Mọi người bắt buộc phải suy nghĩ nhiều hơn, nói như cái Khánh là “không chỉ vận động chân tay mà còn... rung rinh đầu óc hơn”. Chẳng mấy chốc, ngày thi đã đến gần.

***

Mỗi tuần Quang gọi về một lần, vào các tối khác nhau. Chỉ quanh quẩn hỏi chuyện ở nhà, mọi người chuẩn bị thi thế nào, có vui không chứ tuyệt nhiên không tiết lộ gì về hành trình bí ẩn của mình. Điệp biết, có tra khảo thế nào thì cậu bạn cứng đầu cứng cổ cũng không bao giờ chịu hé răng. Thảng hoặc, có những lần Quang gọi về chẳng vì một lí do nào cả ,hoặc vì những lí do hết sức đâu đâu. “Tối nay trăng đẹp lắm, ra ban công ngắm xem!” Điệp cũng làm theo lời cậu bạn,
cũng chạy ra ban công và thu vào tầm mắt chỉ một bầu trời nhiều mây và trăng thì mờ tịt. “Lừa tớ à?” - “Không, tớ quên mất là đây không phải Hà Nội. Thôi, để tạ lỗi, tớ kể cho mà nghe...” Rồi Quang bắt đầu thao thao bất tuyệt về một bầu trời sáng trăng và nhiều sao, về những cánh rừng xanh bạt ngàn, và cả về một mùi vị rất riêng của đêm mà cậu vô tình khám phá được. Đầu dây bên kia, Điệp đã ngủ khì từ lúc nào.

***

“Đến bao giờ ấy mới về?” “Ê, đấy là một bí mật mà, nhưng chắc là sắp thôi.” “Còn nhớ sinh nhật tớ không thế?” –“Ngày bao nhiêu ý nhỉ?” Chắc chắn cậu ấy sẽ hỏi như vậy. “Ngày này của tuần sau”. Mình đã cố ngăn để không hét lên thật to. “Thế thì không kịp rồi, nhưng yên tâm, tớ sẽ gọi điện về chúc mừng sinh nhật ấy!” “Tớ không cần ấy gọi điện, tớ chỉ muốn ấy về nhanh nhanh lên để giải quyết cái mớ hỗn độn ở nhà đây này.” Điệp cụp máy, không thèm tạm biệt như mọi khi. Đầu dây bên kia im lặng trong giây lát, cú chỳt gỡ đú hụt hẫng.

***

Mớ bòng bong công việc cuối cùng cũng được giải quyết xong. Điệp có quyền ngồi thảnh thơi trong một ngày nhiều mưa thế này. Chẳng biết Quang có giận mình không nữa. Dù vẫn biết với thời gian quen nhau lâu như thế, Quang thừa hiểu tính khí cô bạn “nắng mưa thất thường”. Nhưng như thế không có nghĩa là được nặng lời với Quang. Bình tâm lại, Điệp thấy mình có lỗi rất nhiều. Thế nên, sinh nhật tuổi 17 cũng qua đi lặng lẽ , không bánh ga tô, không nến, không hoa và chỉ duy nhất mét cốc capuccino cho một ngày Hà Nội mưa nhiều. Nếu giờ này,
Quang ở bên cạnh, chắc chắn sẽ là một trận cười nổ trời chứ không phải là giây phút buồn lãng đãng theo một bản sonata như thế. Bất chợt, Điệp thấy mắt mình ươn ướt.

Bỗng… một chiếc khăn được đặt nhẹ nhàng lên tay cô bạn. “Đừng khóc nữa, mít ướt”. Điệp cũng không biết diễn tả thế nào nữa. Trước mặt là Quang, cậu bạn thân bằng xương bằng thịt, con người mà đã hứa hẹn… lâu lâu nữa mới về. Chỉ duy nhất một điều, Quang đen hơn, và có nét gì đó khang khác, không, ph
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,[2]
Đến trang:
Tags: Quà, cho, cậu, chính, , tớ, đây!, Truyện, Ngắn, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Một Giấc Chiêm Bao
icon Em Chết Rồi
icon Hãy Mặc Váy Mini Khi Mình Còn Có Thể
icon Chỉ Còn Lại Trong Ký Ức
icon Thu Không Anh
icon Bởi Vì Bạn Đã Mất Trinh!
icon Không Có Tiền, Có Thể Yêu?
1234...91011»
» Online: 1
» Trong ngày: 2
» Tổng: 1322 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>