Teya Salat
Trang chủ | Đăng kí | Đăng Nhập
Phần mềm lướt web
[
UC Browser ] [ OperaMini ]

Thảm kịch ở Styles

» Thể loại: Trinh Thám - Kinh Dị

» Đăng lúc: 18:17 14/10/2013
» Lượt xem: 4067
↓Xuống cuối trang↓


- Quái thật! - Poirot kêu lên kinh ngạc - Thế mà tôi lại đang giữ hai chiếc chìa khóa trong túi. Ông lại đến bên chiếc rương. Bỗng ông khựng lại.

- Quả là hay! Ổ khóa này đã bị phá.

- Sao? Poirot đặt chiếc rương xuống.

- Nhưng ai đã phá nó chứ? Và tại sao? Và khi nào? Cửa phòng cũng khóa kia mà. Tất cả những câu hỏi đó lần lượt buột ra từ miệng chúng tôi, va chạm với nhau. Poirot nói một cách quả quyết, gần như máy móc.

- Ai ư? Đó là vấn đề. Tại sao ư? Ồ! Giá như tôi biết được! Khi nào ư? Từ khi tôi ở đây ra, chưa đầy một tiếng. Còn về cánh cửa phòng, đó là một ổ khóa bình thường và có lẽ chìa khóa của một cánh cửa nào đó trong hành lang cũng có thể dễ dàng mở ra được. Chúng tôi nhìn nhau ngơ ngác. Poirot tiến đến bên lò sưởi. Bề ngoài trông ông điềm tĩnh, nhưng tôi nhận thấy rằng đôi tay ông, do thói quen, khi sắp đặt những chiếc lọ đựng đầy diêm quẹt, đang run mạnh.

- Chuyện gì xảy ra như thế này đây - cuối cùng ông bảo. Chiếc rương đó chứa đựng một bằng chứng, thoạt nhìn thì có thể không mấy quan trọng, nhưng lại đủ để gắn liền vụ giết người với tên sát nhân. Tên này cảm thấy cần thiết cho sự sống còn của mình phải thủ tiêu nó đi trước khi người ta phát hiện ra nó và hiểu rõ ý nghĩa của nó. Do chiếc rương bị khóa, hắn buộc phải phá ổ khóa và qua việc làm đó đã để lộ sự hiện diện của mình. Nhưng để cho hắn phải liều đến như thế thì cái bằng chứng ấy quan trọng vô cùng.

- Nhưng nó có thể là cái gì chứ.

- Ồ! - Poirot kêu lên với cử chỉ phẫn nộ. Điều đó thì tôi cũng không biết nữa. Có thể đó là một văn kiện nào đó, có thể là mảnh giấy mà Dorcas đã nhìn thấy trong tay bà Inglethorp hôm qua. Còn tôi, tôi lại vụng về biết mấy. Tôi đã không đoán được gì cả. Tôi đã hành động như một tên ngu ngốc. Lẽ ra tôi không nên để chiếc rương ở đây mới phải. Lẽ ra tôi phải đem nó theo cùng với mình. Ồ! Quả là ngu thật! Và bây giờ thì tất cả đã bị biến mất, bị tiêu hủy! Nhưng biết đâu vẫn còn hy vọng? Chúng ta không nên bỏ sót một dấu vết nào cả. Ông lao ra khỏi phòng như một người điên, và tôi chạy theo ông ngay khi đã định thần trở lại. Khi tôi ra đền đầu cầu thang thì ông đã mất hút. Mary Cavendish đang đứng ở chỗ quẹo của cầu thang và nhìn theo hướng mà Poirot đã biến mất.

- Chuyện gì đã xảy đến với ông bạn bé nhỏ đáng phục của ông thế, ông Hastings? Ông ta vừa chạm mặt với tôi và trông ông ta cứ như một con bò rừng hung hãn ấy.

- Ông ấy đã gặp phải điều rắc rối to - tôi đáp khá mềm mỏng bởi vì tôi không biết Poirot có muốn giấu kín điều phát hiện của mình hay không nữa. Nhìn thấy một nụ cười nở trên môi bà Cavendish, tôi thay đổi đề tài và nói.

- Họ chưa gặp nhau chứ.

- Ai cơ.

- Ồ! Inglethorp và cô Howard ấy mà. Bà nhìn tôi, hơi chưng hửng.

- Ông cho rắng nếu như họ gặp nhau thì sẽ là một tai họa sao.

- Nhưng… còn bà.

- Tôi sững sờ hỏi.

- Tôi thì không. Và bà thản nhiên mỉm cười.

- Không, tôi muốn chứng kiến một trận cãi vã ác liệt. Nó sẽ làm cho không khí nhẹ thở hơn. Trong lúc này, tất cả chúng ta đều suy nghĩ quá nhiều và nói quá ít.
↑Lên đầu trang↑
Trang: [«Trước] 1,37,38,[39],40,41,86 [Sau»]
Đến trang:
Tags: Thảm, kịch, , Styles, Trinh, Thám, Kinh, Dị, MobileTruyen
Chia sẻ: Facebook - Twitter - Zing
Link:

BBcode:
icon Thám Tử Lừng Danh Conan - PHẦN ĐẶC BIỆT - Tập 2
icon Thám Tử Lừng Danh Conan - PHẦN ĐẶC BIỆT - Tập 1
icon Thảm kịch ở Styles
icon Tận Cùng Là Cái Chết
icon Rượu Độc Lóng Lánh
icon Nữ Thần Báo Oán
icon Chết Trong Đêm Noel
12»
» Online: 1
» Trong ngày: 9
» Tổng: 4067 - Load: 0.0002s
» Bộ đếm: U-ON C-STAT
>