"Da Lỗ lão đại, lão tứ, bây giờ chỉ thiếu lão nhị thôi." Lâm Lôi cảm khái nói.
"Lão nhị bây giờ đang ở Ngọc Lan Đế quốc, hơn nữa là một trong các đại thần của Ngọc Lan đế quốc, địa vị rất cao. Khoảng cách ngàn dặm, hắn làm gì có thời gian chạy đến." Da Lỗ cảm thán nói.
Lôi Nặc cười mắng: "Lúc trước trong bốn huynh đệ chúng ta, lão nhị là hoạt bát nhất. Hoạt động của học viện hắn đều tham gia, hơn nữa có năng lực lãnh đạo rất cao. Ta lúc ấy chỉ biết lão nhị thích hợp với quan trường, xem đi, chỉ chưa đầy mười năm đã là đại thần của Ngọc Lan đế quốc."
"Cũng may là Ngọc Lan đế quốc tân đế đăng cơ, địa vị lão nhị càng thẳng tắp bay lên." Da Lỗ nói.
Lúc này ngoài cửa phòng, tiếng bước chân vang lên.
"Ca, chúng ta đến đấu võ trường, đi thôi." Nghe tiếng hò hét, Lâm Lôi, Da Lỗ và Lôi Nặc ba người cũng đều đúng dậy rời khỏi phòng nghỉ.
Trung tâm đấu võ trường là lôi đài rộng ba trăm thước, dài ba trăm thước. Lôi đài thuần túy do khối kiên thạch lớn bẳng phẳng tạo thành, đồng thời tại mặt ngoài bổ trí thêm ma pháp trận.
Ở phía đông và phía tây lôi đài, phân biệt là chỗ ngồi quan sát của thân nhân bằng hữu của hai bên quyết chiến.
Mà tại phía trước lôi đài, là một loạt vị trí của những người chủ trì.
Lâm Lôi, Ốc Đốn một đám người mới từ phía dưới thông đạo đi tới, đã thấy đấu võ trường bốn phương tám hướng tám vạn chỗ ngồi đầy người, trong lòng đều có một loại rung cảm.
"Nhiều người thực." Ốc Đốn cười nói.
Cái Tì trong năm huynh đệ Ba Khắc cười nói: "Ốc Đốn, nơi này hôm nay có tám vạn người đấy, ngươi ngàn vạn lần đừng để mất thể diện."
Bên ngoài tiếng la hét ầm ĩ tựa như sấm. Sự hào hứng của những người chờ đợi cuộc chiến, đám Lâm Lôi có thể cảm nhận được.
Áo Bố Lai Ân là một đế quốc thượng võ, hôm nay hai đại tuyệt đỉnh thiên tài giao chiến, tự nhiên hấp dẫn sự chú ý của vô số người. Có tám vạn người đang xem cuộc chiến, mà tại bên ngoài đấu võ trường, còn có rất nhiều người có khát vọng xem trận đại chiến này.
Ốc Đốn ngồi ở một phương. Lâm Lôi, Da Lỗ, Lôi Nặc, Ba Khắc năm huynh đệ một đám người đều ngồi xuống, mà Bố Lỗ Mặc một phương cũng sớm có người tới.
Bố Lỗ Mặc một phương rất nhiều người, quá trăm tên.
"Không ít người là kí danh đệ tử của Vũ Thần môn, tới xem trợ uy cho Bố Lỗ Mặc." Lâm Lôi cười nhạt nói.
Hắn nhìn ra được đám người này thực lực đều rất mạnh.
"Người đến nhiều có tác dụng gì." Da Lỗ khinh thường cười nói.
Mà lúc này ở khán đài tiếng hoan hô rộ lên, rất hiển nhiên, song phương tham gia quyết chiến xuất hiện, khiến cho tất cả mọi người kích động hẳn lên.
"Tám vạn người, ta trong quân đội thấy nhiều nhất, cũng là hơn một vạn người tập kết huấn luyện." Lôi Nặc nhìn tràng cảnh xung quanh đấu võ trường, hiện nay tứ đại đế quốc đều không có phát sinh đại hình chiến tranh, cho nên rất ít xuất hiện tình huống một quân đoàn tập kết.